BỔ THIÊN KÝ - Trang 1922

Chủ nhân, có cần phải dũng mãnh như vậy không?” Đầu sói lại hất

một cái giống như hất tóc: “Lang Thất ta làm sao có thể làm ra loại chuyện
đó được chứ? Sờ cánh tay đã là cực hạn rồi, trước đây ta đều sờ bàn tay
nhỏ...”

Vinh Tuệ Khanh cười, cốc một cái vào đầu của Lang Thất và muốn

dạy dỗ nó một trận, để tránh nó càng lúc càng ngang ngược, lại nghe có
giọng nói từ bên ngoài vọng tới: “Các vị đạo hữu tông môn cấp hai, ta là
Chung Nhân Nghĩa của Vạn Cân Quán, lần này đạo hữu ở Long Hổ Môn bị
một con yêu thú vừa trốn vào vương phủ quấy nhiễu, mong các ngươi vì
đại nghĩa, giao ra con yêu thú này

Nếu không...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.