BỔ THIÊN KÝ - Trang 1992

Một lát sau, Mão Tam Lang trở vào, lấy ra một lò luyện đan bằng

đồng đen nhỏ xinh. Trên đỉnh lò luyện đan0ấy có khắc một con hạc trắng,
cái mỏ dài của nó là miệng thông khí của lò.

Toàn thân lò luyện đan được khắc một số nét bút hoa văn giống nhau,

lộ ra hơi thở phong cách vừa cổ xưa vừa hơi kỳ lạ, không biết chữ được
khắc trên đó là gì.

Vinh Tuệ Khanh tò mò nhìn chằm chằm một hồi rồi nhận lấy nó từ tay

Mão Tam Lang, hỏi: “Phòng luyện đan ở đâu?”

Mão Tam Lang chỉ vào một gian phòng lẻ loi nằm bên cạnh tiểu viện.

Trước kia Vinh Tuệ Khanh từng sống ở đây, tuy không xa lạ gì với

gian phòng kia nhưng chưa bước vào đó lần nào.

Thì ra nơi ấy là phòng luyện đan.

Vinh Tuệ Khanh nói với Mão Tam Lang: “Huynh đi chăm sóc cho

Hoàng Ly, trước mắt cứ cho nàng dùng Bồi Nguyên5Đan để kéo dài thời
gian. Ta qua bên đó luyện đan.” Sau đó cô cầm lò luyện đan đi tới gian
phòng kia.

Mão Tam Lang lặng lẽ nhìn bóng lưng Vinh Tuệ Khanh biến mất sau

cánh cửa phòng luyện đan, rồi trở lại trong phòng chăm sóc cho Hoàng Ly
đang bị trọng thương, cậu không khỏi thở dài, lấy ra một lọ Bồi Nguyên
Đan từ trong túi càn khôn cho Hoàng Ly ăn.

Bồi Nguyên Đan là đan dược thông thường nhất, cũng là Vinh Tuệ

Khanh để lại cho cậu.

Vinh Tuệ Khanh đi tới phòng luyện đan, trước tiên đóng cửa lại rồi sau

đó lại bày trận pháp để tránh bị người khác rình coi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.