BỔ THIÊN KÝ - Trang 1997

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ lò luyện đan, Vinh Tuệ Khanh đem Tam

Chuyển Ngưng Hồn Đan vừa luyện được trở lại gian phòng chỗ Mão Tam
Lang và Hoàng Ly.

Khí sắc của Hoàng Ly càng ngày càng không tốt, thở ra thì nhiều,

nhưng hít vào lại ít.

Mão Tam Lang mặc dù sốt ruột nhưng còn giữ được bình tĩnh. Cậu cúi

đầu ngồi ở một bên, hai tay ôm ngực, đôi mắt khép hờ, không biết đang suy
nghĩ điều gì.

Vinh Tuệ Khanh đi tới, đưa hết Tam Chuyển Ngưng Hồn Đan vừa

luyện được cho Mão Tam Lang.

“Ba viên này là Tam Chuyển Ngưng Hồn Đan thất phẩm, huynh lập

tức cho Hoàng Ly ăn, sau đó rót linh lực vào giúp nàng ta chữa thương. Số
Tam Chuyển Ngưng Hồn Đan còn lại có lục phẩm, ngũ phẩm, cũng có tứ
phẩm, đều ở đây hết, huynh bảo quản cho tốt, sau này có thể chia cho Mão
đại thúc và đại nương mập mang theo phòng thân.” Vinh Tuệ Khanh tỉ mỉ
dặn dò.

Mão Tam Lang nặng nề gật đầu, thấp giọng nói: “Cảm ơn muội.”

“Khách sáo với ta như vậy làm gì?” Vinh Tuệ Khanh nói, rồi đưa lại lò

luyện đan vào tay Mão Tam Lang: “Cái này huynh cầm lấy đi. Lò luyện
đan này của huynh, không phải vật tầm thường đâu.”

Mão Tam Lang không hiểu luyện đan, chẳng biết Vinh Tuệ Khanh

đang nói gì. Cậu vốn muốn trực tiếp tặng lò luyện đan này cho Vinh Tuệ
Khanh, nhưng lại nghĩ đến chuyện đây là lò luyện đan mà cha sử dụng, nếu
không hỏi mà đem tặng người khác thì không tốt lắm, trong chốc lát lại
thấy do dự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.