BỔ THIÊN KÝ - Trang 202

đầu, nợ có chủ. Chúng ta rốt cuộc có thù hận gì với bà mà bà lại dùng thủ
đoạn ác độc như vậy để đối phó với chúng ta? Lẽ nào chúng ta giết cha,
cướp mẹ của bà?” Tiếng cười của Đóa Linh phu nhân ngưng lại, thẹn quá
hóa giận mắng nhiếc: “Cái miệng bẩn thỉu của ngươi đang nói nhảm gì vậy
hả? Thù gì? Hận gì? Điều ta muốn chính là cướp đoạt linh căn của ngươi,
ngươi có thể làm gì được?! Muốn công bằng thì người đi tìm ông trời mà
hỏi: Dựa vào đầu mà loại tiền nhân như các ngươi lại có linh căn bẩm sinh
chứ?! Mấy đời anh tài của Đóa gia chúng ta, biết bao nhiêu tiền bối tài hoa
từng người đều thất bại khi lên Trúc Cơ. Ngươi nói xem chúng ta phải đi
đâu mà tìm công bằng đây?!”

Vinh Tuệ Khanh nghe xong thì vô cùng kinh ngạc liền phản bác lại

nói: “Đã không có linh căn thì cần gì phải tu chân. Trong thiên hạ có biết
bao nhiêu người không có linh căn, lẽ nào họ đều có thể giống như các
người,

mình không có thì đi cướp đoạt của người khác? Như vậy thì tất cả

người trong thiên hạ đều như quỷ la sát dưới Địa Ngục mà thôi!”

Hai mắt của La Thần đột nhiên mở lớn, chăm chăm nhìn Vinh Tuệ

Khanh.

Vinh Tuệ Khanh cũng biết mình sắp chết tới nơi nên dứt khoát nói một

cách vui vẻ: “Hơn nữa, các ngươi làm điều ngang ngược thì ông trời nhất
định sẽ không bỏ qua cho các ngươi. Bao nhiêu anh tài của các ngươi đều
chết khi tu vi đạt tới Trúc Cơ, chắc chắn là ông trời đang trừng phạt Đóa
gia các ngươi. Bà làm sai mà không biết sửa, đã vậy vẫn còn tiếp tục ở đây
làm sai, lẽ nào bà thật sự muốn toàn bộ trên dưới Đóa gia đều diệt vong hay
sao?!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.