BỔ THIÊN KÝ - Trang 2045

“Đi thôi, Mão đại thúc, ngày hôm nay cảm ơn đại thúc.” Vinh Tuệ

Khanh bình tĩnh lại, ném phi thoa vào trong không trung rồi nhảy lên.

Mão Quang không cần phi hành khí cũng có thể bay theo sau lưng cô.

Trở lại sơn môn Thanh Vân Tông, Mão Quang và Vinh Tuệ Khanh từ

không trung hạ xuống.

“Tuệ Khanh, ta không đi vào trong. Cháu ở đây cố gắng tu hành, nếu

như sau này có gì cần ta giúp thì cứ sử dụng cái này để đưa tin.” Mão
Quang đưa cho Vinh Tuệ Khanh một cái gương nhỏ. “Cháu truyền linh lực
vào nó thì có thể tìm tới ta.”

Vinh Tuệ Khanh nhận lấy cái gương và cảm ơn Mão Quang, khi cô

xoay người muốn đi vào cửa tông môn Thanh Vân Tông bỗng nghe Mão
Quang lạnh lùng nói với ven đường núi: “Nghịch tử! Con còn muốn trốn
tới khi nào hả?”

Vinh Tuệ Khanh quay đầu, nhìn thấy Mão Tam Lang mặc trang phục

màu trắng từ phía sau một tảng đá lớn bên đường đi ra.

“Phụ thân, con chỉ muốn đến thăm Tuệ Khanh... con... con... không

muốn đi thành Hồ Lô, con muốn... muốn ở cùng với Tuệ Khanh, làm linh
sủng của muội ấy!” Mão Tam Lang ấp úng hồi lâu, cuối cùng mới nói ra ý
định của mình.

Mão Quang tức đến mức gương mặt đỏ bừng, kích động run run chỉ

vào Mão Tam Lang: “Con... nghịch tử này! Con nói như vậy không thấy có
lỗi với liệt tổ liệt tông Mão gia chúng ta sao? Làm linh sủng cho tu sĩ Nhân
giới... Không ngờ con có thể nói ra những lời như vậy!” Yêu tu có kiêu
ngạo của yêu tu, bọn họ chưa bao giờ cho rằng mình thấp kém hơn tu sĩ
Nhân giới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.