BỔ THIÊN KÝ - Trang 211

đốt cháy nó rồi ném về phía thân ảnh màu xanh đang đứng trên cao.

Người đó hạ xuống trên bức tường của tiểu viện, tay trái giơ lên liền

xuất hiện một cái lá chắn trong tay. Tấm lá chắn đó có kiểu dáng vô cùng
cổ xưa, chất liệu làm ra không rõ là bằng vàng hay sắt. Lá bùa của Đóa
Linh phu nhân hoàn toàn bị chặn đứng bên ngoài không thể tiến sâu vào.
Đồng thời người kia giơ tay phải lên kéo một cái cuốn sạch đám Bích Ngọc
Liên Hoa trên đỉnh đầu của Vinh Tuệ Khanh đi.

Chùm ánh sáng lam tím đang bị rút ra từ đỉnh đầu của Vinh Tuệ

Khanh lập tức thu lại, toàn bộ đều quay trở về cơ thể của Vinh Tuệ Khanh.
Tinh thần của Vinh Tuệ Khanh không khỏi chấn động, cô biết mình vừa
thoát một kiếp nạn liền chầm chậm ngồi ổn định lại. Đóa Ảnh trông thấy
vậy thì vô cùng gấp gáp nói: “Tổ cô cô! Linh căn bị thu hồi lại mất rồi!”
Đôi mắt của Đóa Linh phu nhân đỏ ngầu như yêu ma, nhìn về phía thân ảnh
màu xanh trên bức tường kia, lạnh lùng nói: “Các hạ là thần thánh phương
nào? Hà cớ gì phải giấu đầu hở đuôi như vậy? Đã tiến vào sơn trang Đóa
Linh của chúng ta rồi lẽ nào còn nghĩ có thể nguyên vẹn mà trở ra?”

Thân ảnh màu xanh đó phát ra một tiếng cười nhẹ, cũng không thể coi

là dễ nghe, nhưng nụ cười ấy lại làm nổi bật vẻ giả tạo dối trá trong điệu
cười duyên dáng của Đóa Linh phu nhân lúc trước. Thì ra người đó là một
cô gái.

Vinh Tuệ Khanh mồ hôi nhễ nhại dựa vào góc tường, miệng mở to hít

thở từng ngụm không khí.

Nghe thấy tiếng cười nhẹ của thân ảnh màu xanh kia, Vinh Tuệ Khanh

lại cảm thấy hệt như bị điện giật, toàn thân cứng đờ. Cô nghiêng đầu qua
đó, cố gắng mở to mắt nhìn về phía thân ảnh màu xanh kia nhưng chỉ thấy
cô gái ấy từ đầu đến chân đều dùng những tấm vải màu xanh che phủ nên
không nhìn rõ tướng mạo cũng như hình dáng. Chỉ có thể trông thấy đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.