BỔ THIÊN KÝ - Trang 215

ra giữa mặt đất của tiểu viện, toàn thân cháy khét, trở thành ba que than củi
đen sì, hoàn toàn không nhìn rõ hình dạng.

Đây chính là uy lực của Thiên Kiếp kinh lôi hay sao?

Trước thiên nhiên, con người quả thật là vô cùng nhỏ bé. Dù cho có là

người Trúc Cơ với thủ đoạn phi thường đến cỡ nào đi chăng nữa thì cũng
không tránh khỏi một đòn của kinh lôi.

Vinh Tuệ Khanh im lặng suy nghĩ rồi nhìn ba thi thể cháy sém giữa

sân kia không nói một lời.

La Thần hừm một tiếng rồi nói: “Lần này không tệ, coi như được mở

mang tầm mắt rồi...” Kinh lôi cuồn cuộn trong tiểu viện kia phát ra từng
tiếng kêu gào mơ hồ như thể bất mãn, kháng nghị với câu mà La Thần vừa
nói ra vậy. Lại một trận sẩm nổ cuốn qua, lần này những tia sét nhìn giống
hệt như những con rắn vàng điên cuồng nhảy múa trên bầu trời rồi sà
xuống nóc nhà của tiểu viện, từng ngọn lửa cháy hừng hực bốc lên. “Hỏng,
cháy rồi! Chúng ta mau chạy thôi!” Vị Thế Nguyên vội vã đứng dậy rồi đỡ
Lâm Phiêu Tuyết lên nói. “Muội còn có thể đi được không?” Lâm Phiêu
Tuyết gật gật đầu rồi đẩy Vi Thế Nguyên nói: “Chúng ta đi đỡ Tuệ Khanh
dậy đã. Chân của muội ấy bị thương sẽ không thể tự đi được.” Đây cũng
chính là suy nghĩ trong đầu của Vi Thể Nguyên. Hai người cùng chạy tới
chỗ của Vinh Tuệ Khanh rồi đỡ cô dậy. Một chân của Vinh Tuệ Khanh
chạm đất, cơ thể nghiêng dựa vào người Lâm Phiêu Tuyết còn chiếc chân
còn lại thì hoàn toàn không thể cử động được.

Vi Thể Nguyên lại hỏi La Thần đang ngồi: “... Thúc có đi không? Ta

thấy sơn trang Đóa Linh này sắp bị thiêu rụi hoàn toàn đến nơi rồi.”

La Thần đứng dậy, phủi phủi áo nhìn Vinh Tuệ Khanh rồi nói với Vi

Thế Nguyên: “Sơn trang Đóa Linh dựa vào dị bảo, giấu giếm ông trời biết
bao năm nay. Lần này trời xanh nhất định sẽ phục thù. Muốn đi thì mau đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.