BỔ THIÊN KÝ - Trang 2176

Trang phục đạo sĩ màu hồng càng tôn thêm dáng vẻ quyến rũ và xinh đẹp
của cô ta. Trên lưng cô ta thắt một cái đai lưng to bản màu vàng lộ rõ phần
eo nhỏ nhắn. Đôi mắt hẹp dài hơi xếch chỉ tùy tiện liếc nhìn người khác
một cái có thể làm cho xương cốt ngườI ta muốn mềm nhũn ra.

Đó chính là Bách Hủy đã lâu không gặp.

Mới qua mấy năm cô ta đã là Trúc Cơ, hơn nữa còn cao hơn Vinh Tuệ

Khanh một bậc, đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ đại viên mãn. Nam tu bên cạnh cô
ta đã là Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn.

Hai người này đứng cùng một chỗ, nam thì cao lớn mạnh mẽ, nữ xinh

đẹp quyến rũ, lấn át hết những người bên cạnh.

Chẳng bao lâu, ánh mắt Lang Thất cũng bị Bách Hủy thu hút.

Nó quan sát cô ta hồi lâu, trên mặt tươi cười đắm đuối, nó xích lại

đụng vào người Xích Báo rồi hất cằm về phía Bách Hủy nói: “Ngươi có
thấy không? Người ta đã là Trúc Cơ hậu kỳ đại viên mãn rồi đấy. Tại sao
không có người nào tìm ta song tu chứ? Ta nằm mơ cũng muốn làm chày
gỗ của cô ta...”

Xích Báo hừ một tiếng: “Đường ngang ngõ tắt sao có thể đến được nơi

thanh lịch. Cô ta thích chơi nam tu, cho dù ngươi bằng lòng để cô ta chơi,
nhưng đáng tiếc ngươi không phải đàn ông, cô ta hình như không có hứng
‘làm’ với cầm thú.”

Lang Thất giận dữ, chống nạnh mắng: “Ngươi mới không phải là đàn

ông! Cả nhà ngươi đều không phải là đàn ông! Ngươi mới là cầm thú! Cả
nhà ngươi đều là cầm thú!”

Xích Báo nghiêm mặt nói: “Ta vốn không phải là đàn ông, ta là báo.

Cả nhà của ta đương nhiên đều là cầm thú rồi... Lẽ nào ngươi không phải à?
Ta thật không biết ngươi đang tức giận cái gì nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.