BỔ THIÊN KÝ - Trang 2219

Trước mặt Vinh Tuệ Khanh dâng lên một làn sương mù.

Sương mù tan hết, Hải Xà to lớn0như một ngọn núi nhỏ kia đã không

thấy đâu, thay vào đó là một thiếu niên áo xám, tóc xám, đôi mắt cũng xám.
Một đôi mắt hẹp dài, con ngươi màu xám nhạt. Mái tóc dài màu xám hơi
uốn cong bồng bềnh ở phía sau. Hai cánh tay cường tráng, vòng eo săn
chắc, mà bên dưới eo là đuôi cá thật dài giống với cô nương mỹ nhân ngư
kia.

Vinh Tuệ Khanh trố mắt một hồi, hỏi: “Các ngươi rốt cuộc là rắn hay

là mỹ nhân ngư?” Theo cô biết, rắn và mỹ nhân ngư hoàn toàn là hai loài
khác nhau, chưa từng nghe nói chúng liên quan với nhau.

Thiếu niên tóc xám kia chính là thiếu chủ A Quý tộc5Hải Xà nhảy

xuống từ trên thuyền báu. Thiếu niên cười khẽ, thanh âm vẫn còn có phần
khàn đục, chỉ vào bong bóng màu hồng đã bắt đầu trở nên mỏng manh kia,
nói: “Nàng là muội muội cùng cha khác mẹ của ta. Ta tên A Quý, nàng là A
Nga.”

Vinh Tuệ Khanh lấy làm kỳ lạ: “Mẫu thân của nó là mỹ nhân ngư? Mà

mẫu thân của ngươi là rắn? Vậy sao ngươi cũng có đuôi cá?”

A Quý nghe Vinh Tuệ Khanh một “rắn” hai “rắn” thì rất không vui,

sửa lại lời cô: “Chúng ta không phải rắn, chúng ta là bộ tộc Hải Xà. Ta biến
thành cái dạng này là bởi vì như vậy dễ hoạt động ở trong nước4hơn. Thân
thể Hải Xà quá mức to lớn, mà hai chân loài người thì quá phiền phức, thế
nên ta thích biến thành hình dạng này, muội muội ta thấy vậy cũng vui vẻ,
nếu không... nàng luôn cảm thấy không giống bọn ta, luôn muốn bỏ nhà mà
đi.”

“Không phải như nhau cả sao? Đều là rắn.” Vinh Tuệ Khanh bĩu môi.

Loài động vật cô ghét nhất là rắn, bất kể là rắn gì, tóm lại có quan hệ với
rắn là cô liền thấy hoảng, đây là bản năng tự nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.