BỔ THIÊN KÝ - Trang 2230

tôn thêm mái tóc đỏ cuộn sóng thật dài của A Nga, da thịt trắng nõn, đôi
mắt xanh lam sâu thẳm, lộng lẫy như pho tượng nữ thần phương Tây mà
bọn họ đã thấy ở kiếp trước.

Vinh Tuệ Khanh giật mình nhìn đôi mắt xanh biếc của A Nga, nhẹ

giọng hỏi: “Nghe nói người của Trung Đại Lục đa số đều có mắt màu xanh
lam, là thật sao?”

Ánh mắt của A Quý rất sắc bén, nghe vậy tỉ mỉ nhìn mắt Vinh Tuệ

Khanh9một chút: “Con ngươi của cô cũng hơi có màu xanh biếc, cô không
phải người Đông Đại Lục.”

Vinh Tuệ Khanh nhướng mày: “Ta từ nhỏ đã lớn lên ở Đông Đại Lục,

chưa từng đi đến những địa phương khác. Biển Trầm Tinh này, là nơi xa
nhất ta từng đến.”

A Nga mặc áo Vinh Tuệ Khanh tặng nàng, vô cùng vui vẻ ở trong

nước biển trôi nổi bềnh bồng, bơi tới trước mặt nàng, giật khăn che mặt của
nàng ra, cười nói: “Cô là chủ nhân của A Lang, cũng chính là chủ nhân của
ta, để bọn ta nhìn xem dáng vẻ của chủ nhân ra sao nào... A... Cô thật là
đẹp...” Bản thân A Nga rất xinh đẹp, nhưng khi nhìn thấy dung mạo Vinh
Tuệ Khanh, ngay cả nàng cũng phải ngây dại, trong tay cầm khăn che mặt
của Vinh Tuệ Khanh, cái miệng nhỏ khẽ há ra, một câu cũng đều nói không
nên lời.

Vinh Tuệ Khanh cười khổ trong lòng. Tu vi của hai huynh muội A

Quý, A Nga này đều cao hơn cô, vừa đến liền giật rơi khăn che mặt của cô.
Cũng may hai người này đều là động vật dưới đáy biển, không biết nhiều
về sự việc trên mặt đất lắm, cũng không nhận ra cô là ai.

Cô bình tĩnh nhận lại khăn che mặt từ trong tay A Nga, Vinh Tuệ

Khanh nhàn nhạt nói: “Người trong tu hành, thân thể chỉ là một bộ túi da
mà thôi, có đẹp hay không thì quan trọng gì đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.