BỔ THIÊN KÝ - Trang 2306

Lỗ Oánh Oánh nhanh chóng quay đầu đi, trốn sau một tảng đá, thở

hồng hộc, trấn an tâm tình kinh hãi do hình ảnh con rắn biển gây ra.

Vinh Tuệ Khanh, Mão Tam Lang và A Quý đều không phát hiện ra bất

thường gì, chỉ có Vinh Tuệ Khanh cảm nhận được ý đồ triệu hồi của tràng
cảnh kia đối với cô.

Xem ra là không thể không đi rồi.

“Đi thôi.” Vinh Tuệ Khanh nhàn nhạt nói, bước từ bãi cát vào bãi cỏ.

Thân ảnh của cô vừa tiến vào bãi cỏ trước mặt, lập tức biến mất trước

mắt Mão Tam Lang và A Quý.

Mão Tam Lang cùng A Quý vội vàng đuổi theo, đi vào trong bãi cỏ.

Đến khi Lỗ Oánh Oánh ló đầu từ sau tảng đá ra, chỉ còn thấy bãi đất

trống rỗng phía trước, nào còn thấy bóng dáng ba người kia đâu.

“Nguy rồi!” Lỗ Oánh Oánh lại càng hoảng hốt, cho rằng ba người

Vinh Tuệ Khanh đã thuấn di trở về thuyền báu rồi.

Lỗ Oánh Oánh vội vã chạy ra ngoài, dự định trở lại thuyền báu, muốn

nghĩ cách truyền tin Vinh Tuệ Khanh lừa dối tông môn đỉnh cấp, đã rời
khỏi Thanh Vân Tông ra ngoài.

Trên đường đi, nàng ta cũng thấy một vài tu sĩ, có người ngơ ngác

đứng bên đường, có người tiến tới mấy bước, hình bóng liền biến mất trong
nháy mắt, giống như ba người Vinh Tuệ Khanh vừa rồi.

Bước chân Lỗ Oánh Oánh không khỏi chậm lại, do dự một lát, cuối

cùng vẫn lắc đầu, tiếp tục chạy về thuyền báu.

Trở lại trên thuyền báu, Lỗ Oánh Oánh mới phát hiện, thì ra bọn họ

chỉ mới đi một ngày một đêm thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.