BỔ THIÊN KÝ - Trang 2373

La Thần vô thức ôm Vinh Tuệ Khanh chặt hơn nữa, một tay không

kiềm chế được nâng khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt của cô lên,
không do dự mà cúi đầu hôn lên.

Đôi môi ấm áp dạo quanh trên má Vinh Tuệ Khanh, hết lần này đến

lần khác, tựa như9không thể hôn hết những giọt nước mắt của cô vậy,
nhưng nước mắt của cô nhiều đến thế, hôn thế nào cũng không hôn hết.

La Thần không thể làm gì khác hơn ngoài lắc đầu, cuối cùng chịu thua

mà nói: “... Được rồi, đừng khóc. Ta không rời khỏi nàng là được.”

Vừa dứt lời, tiếng khóc của Vinh Tuệ Khanh hơi ngừng lại, chỉ còn thi

thoảng nức nở lên.

La Thần đột nhiên đẩy thân thể Vinh Tuệ Khanh ra, thấy một nụ cười

giảo hoạt trên khóe miệng cô còn chưa kịp biến mất, lại phát hiện mình
không giận cô chút nào.

La Thần đỡ vai Vinh Tuệ Khanh, nhìn cô một hồi, truyền âm hỏi cô:

“Nàng thật sự muốn đi theo ta sao? Cho dù ta đi nơi nào, nàng cũng đều
theo ta?”

Vinh Tuệ Khanh lắc đầu: “Không phải là ta theo chàng, mà là chúng ta

cùng nhau. Chờ ta làm xong chuyện ta cần làm, ta liền đi theo chàng, chàng
đi đâu, ta liền đi đến đó. Nhưng bây giờ, chàng phải đi cùng ta.”

La Thần kinh ngạc nhướng mày, qua một hồi lâu, mới nhẹ nhàng thở

dài một tiếng, tiếp tục truyền âm nói: “... Không có ta, nàng vẫn sẽ sống tốt,
đúng không? Nàng sẽ không tìm đến cái chết? Vừa rồi chẳng qua là nàng
chỉ thăm dò ta mà thôi.”

Vinh Tuệ Khanh không nói gì, bởi vì chính bản thân cô cũng không

biết là mình có tâm tình gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.