BỔ THIÊN KÝ - Trang 2442

Lang Thất kêu to: “Linh thạch thượng phẩm?! Chủ nhân quá thiên vị,

ta cũng muốn một viên linh thạch thượng phẩm.”

Vinh Tuệ Khanh liếc xéo nó: “Ta đã giải trừ khế ước linh sủng rồi,

ngươi còn muốn linh thạch thượng phẩm nữa à? Cái này cho ngươi, có lấy
hay không?” Một viên đan dược thất phẩm, thêm một khối linh thạch hạ
phẩm.

Lang Thất khóc không ra nước mắt, hai ngón tay vươn ra, hận không

thể tự móc hai mắt, thay một cặp đèn pha vào, vậy là có thể đổi được một
khối linh thạch thượng phẩm.

La Thần cười nói: “Linh thạch thượng phẩm khiến ngươi phát điên

rồi? Có nhớ năm đó chúng ta nhìn thấy mỏ linh thạch ngũ hành ở bí địa
không? Đó mới là linh thạch tuyệt phẩm. Lang Thất, ngươi có tiền đồ chút
đi, đừng có làm mất sạch mặt mũi ta như thế.”

Lang Thất là do La Thần thu phục, tuy là cho Vinh Tuệ Khanh dùng

làm linh sủng, thế nhưng sâu trong nội tâm, Lang Thất vẫn xem La Thần là
chủ nhân chân chính.

“Mỏ linh thạch ngũ hành! Hắc, nghe là đã thấy hứng thú rồi. Lão đại,

Lang Thất ta đời này quyết định theo ngươi lăn lộn rồi! Dù là lên thiên
đường, hay là đi Tô Hàng*, lão đại đi đâu thì ta theo đó!”

* Xuất phát từ câu “Thượng hữu thiên đường, hạ hữu Tô - Hàng”: trên

trời có thiên đường, dưới đất có Tô - Hàng, có ý ca ngợi cảnh sắc Tô Châu
và Hàng Châu nào khác gì thiên đường chốn hạ giới.

Vinh Tuệ Khanh trừng mắt nhìn Lang Thất. Khinh khi La Thần không

biết cái gì là Tô Hàng sao?! Thượng hữu thiên đường, hạ hữu Tô - Hàng,
cũng mệt cho nó nghĩ ra được...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.