BỔ THIÊN KÝ - Trang 2601

Chỉ có người được núi Đại Hoang lựa chọn, chỉ có thể đi xuyên qua

tầng sương mù kia, tiến vào núi Đại Hoang.

Vinh Tuệ Khanh và La Thần là nhóm người may mắn kia.

Lúc đi qua lớp sương mù, hầu như không bị trở ngại chút nào, hai

người thuận lợi nhảy vào0khe nứt.

Phía trên khe nứt bỗng nhiên khép lại, những tia sáng rực rỡ cũng biến

mất trong chớp mắt.

Vinh Tuệ Khanh ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy bầu trời xanh thẳm, mặc dù

không có mặt trời, thế nhưng không chỗ nào là không có ánh sáng nhu hòa
chiếu đến, trong không khí tựa hồ có mùi hương thơm ngát của ngọc lan,
nguyên khí đất trời dồi dào đến mức khó tin.

Cúi đầu xuống, thấy được dãy núi trùng điệp dưới chân, san sát không

thôi, kéo dài đến nơi vô cùng vô tận. Dương xỉ trên núi rậm rạp xanh tươi,
cao đến tận trời xanh. Có một vài động vật sinh linh kỳ dị lười biếng rong
chơi giữa dòng nước giữa các ngọn núi.

Đồ Sơn Quỹ Họa đứng5ở chỗ cao nhất trên đỉnh núi vẫy tay với họ.

Áo đỏ rực rỡ trên đỉnh núi, đứng giữa trời xanh mây trắng, vô cùng đẹp đẽ.

Vinh Tuệ Khanh và La Thần nhanh chóng bay sang chỗ Đồ Sơn Quỹ

Họa.

Từ trên cao hạ xuống, Đồ Sơn Quỹ Họa nghiêng đầu quan sát Vinh

Tuệ Khanh và La Thần, cười khanh khách nói: “Thật không nhìn ra các
ngươi lại là người hữu duyên với núi Đại Hoang.”

Vinh Tuệ Khanh cười nói: “Bọn ta đều là người tốt, núi Đại Hoang sẽ

không quá bắt bẻ đâu nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.