BỔ THIÊN KÝ - Trang 2808

Quan luyện đan không nói gì chỉ cúi đầu, Vinh Tuệ Khanh cũng không

thấy rõ ánh mắt của ông ta.

Trong thần điện lại trở nên yên tĩnh.

Qua một lúc lâu lại có một âm thanh từ chỗ chưởng giáo truyền tới,

không giống như âm thanh mơ hồ của chưởng giáo, âm thanh mới này
trong trẻo thanh thoát, mang theo cảm giác trời sinh đã khiến người khác
tin tưởng bái phục.

“Chưởng giáo, đúng hay sai không phải do một người nói là được.

Trong lời răn dạy của thần Quang Minh chỉ nói thần yêu thế nhân, chưa
từng nói thế nhân phải phục tùng thần vô điều kiện, thậm chí không được
phép có quyền đặt câu hỏi. Đến cả thần còn cho phép con người đặt câu
hỏi, mà chưởng giáo lại không cho thì chẳng lẽ là muốn đặt mình lên trên
thần Quang Minh sao?” Tuy giọng nói đó trong trẻo nhưng nội dung câu
hỏi lại hùng hổ ép người.

Vinh Tuệ Khanh rất muốn ngẩng đầu nhìn thử xem người kia là ai.

Cô vừa nghĩ vậy lại đột nhiên cảm thấy lực ép giảm đi rất nhiều, có vẻ

như cô có thể ngẩng đầu rồi.

Cổ Vinh Tuệ Khanh khẽ động, ánh mắt lóe lên liền nhìn thấy ở bên

cạnh ngai vàng chói lọi phía xa kia có một người đàn ông mặc áo bào trắng.
Bởi vì khoảng cách quá xa nên không thấy rõ dáng vẻ của hắn, nhưng vẻ
khiêm tốn quân tử, dịu dàng như ngọc vẫn khiến cho Vinh Tuệ Khanh có ấn
tượng sâu sắc.

Mà thực ra trên ngai vàng bên cạnh người đàn ông mặc áo bào trắng

trống không, căn bản không có ai.

Rốt cuộc giọng nói mơ hồ của “Chưởng giáo” vừa rồi truyền đến từ

đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.