BỔ THIÊN KÝ - Trang 288

Có điều Bách Hủy sẽ không làm theo.

“Huynh đừng nóng vội mà. Chúng ta có việc quan trọng phải làm đó.”

Bách Hủy cười mặc quần áo vào, buộc lên chiếc đai lưng màu xanh nhạt,
càng tôn lên eo nhỏ mông cong, càng có mùi vị đàn bà hơn trước khi bị phá
thân.

Đại Ngưu duỗi người, để cho Bách Hủy mặc quần áo lại cho hắn, hỏi:

“Còn có chuyện gì sao?”

Bách Hủy chớp nhẹ làn mi cong vút: “Huynh sao lại quên vậy? Chúng

ta phải đem Vinh cô nương giao cho người của ba đại môn phái xử lý.
Muội ấy có quan hệ với tàn dư Ma giới, đây là chuyện không thể thay đổi.
Lẽ nào huynh còn muốn tha cho muội ấy?”

Bách Hủy cũng chẳng đem Vinh Tuệ Khanh để vào mắt. Vinh Tuệ

Khanh còn nhỏ tuổi, chân thì đang bị thương, bên cạnh không có ai, căn
bản Bách Hủy không tin một mình Vinh Tuệ Khanh có đủ năng lực chạy
trốn. Vì vậy cô ta mới thừa dịp Đại Ngưu tinh thần bất ổn, không để ý bản
thân chưa đủ tuổi, cũng muốn sớm đoạt được tinh khí thuần túy của Đại
Ngưu, khiến hắn từ này về sau không thể rời bỏ mình, sau đó mới đi xử lý
Vinh Tuệ Khanh.

Đối với loại người phàm phu tục tử không có linh căn, căn bản Bách

Hủy không muốn hao tâm tốn sức.

Đại Ngưu vừa mới đạt được thỏa mãn từ Bách Hủy nên cái gì cũng

thuận theo ý cô ta. Hắn kéo cánh tay Bách Hủy, không cho cô ta xuống
giường: “Tất nhiên ta không có ý này. Tăng Đại Ngưu ta tuyệt đối không
tha cho tên tàn dư Ma giới chiếm lấy cơ thể của Vinh Tuệ Khanh muội
muội. Nhưng bây giờ đã khuya lắm rồi, không thể đợi đến ngày mai sao?
Người của ba đại môn phái có thể đang ngủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.