BỔ THIÊN KÝ - Trang 294

“Nói có lý, nàng ta giờ ở đâu?” Ngụy Nam Tâm trong lòng đã có chủ

ý, chắp tay sau lưng, trên cao nhìn xuống hỏi.

Bách Hủy đờ người, môi mấp máy, ngập ngừng, có chút xấu hổ cúi

đầu nói: “Nàng ta... nàng ta... vừa mới châm lửa, thiêu rụi nhà chúng con,
bản thân thì chạy trốn rồi.”

Ngụy Nam Tâm vô cùng thất vọng. Ông ta cười lạnh, phất tay áo đi về

chỗ ngồi của mình: “Các ngươi đang giỡn với ta sao?!”

“Không! Không phải ạ! Đại nhân! Ngài nghe con nói, chân của nàng

ta bị thương rồi, lại vào ban đêm. Cửa thành đã đóng, nàng ta không trốn
thoát được đâu. Đại nhân chỉ cần...” Bách Hủy bắt đầu hiến kế cho Ngụy
Nam Tâm.

Ngụy Nam Tâm hơi khép mắt, một lát sau mới gật đầu, hướng về phía

phòng bên cạnh ra lệnh: “Các ngươi đi qua bên kia giúp họa sĩ phác họa
tranh, để ta nhìn xem, Vinh Tuệ Khanh này có dáng vẻ như thế nào.”

Bách Hủy với Đại Ngưu sang phòng bên cạnh, giúp họa sĩ vẽ chân

dung.

Một mình Ngụy Nam Tâm quay về phòng mình, lấy kính Lưu Quang

ra nhìn lần nữa, vẫn không thấy hình ảnh của Vinh Tuệ Khanh. Ông ta có
chút bán tín bán nghi với lời của Bách Hủy và Đại Ngưu. Ông ta biết rất rõ,
yêu nhân Ma giới mà bọn họ điều tra lần này, mặc dù hơi thở yếu ớt, nhưng
là có thực thể. Tuyệt đối không phải linh hồn cần chiếm đoạt thể xác.

Nhưng Bách Hủy và Đại Ngưu nói chính xác Vinh Tuệ Khanh là chạy

ra từ sơn trang Đóa Linh, mà sơn trang Đóa Linh thực sự đã xảy ra đại nạn.
Nhìn từ điểm này, Vinh Tuệ Khanh không thoát khỏi liên quan.

Hơn nữa, Ngụy Nam Tâm vô cùng muốn biết, Vinh Tuệ Khanh này có

đúng là con của Quản Phượng Nữ thật hay không. Nếu quả thật là cô bé, nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.