BỔ THIÊN KÝ - Trang 309

Vinh Tuệ Khanh mất tất cả mười mấy ngày, cả người gầy rộc đi nhưng

tinh thần lại tốt hơn rất nhiều. Ngày xong hết công việc, sự chăm chỉ của cô
đã chinh phục được tất cả cư dân của phố Hồ Lô. Để biểu lộ sự cảm kích,
người dân của phố đều lũ lượt mang quà đến nhà Mão đại nương.

Lúc Vinh Tuệ Khanh đưa bản vẽ được tính theo công thức cho Ô Lão

Tam thì ô Lão Tam cảm động tới mức nước mắt giàn giụa. Ông ta chạy về
nhà mình, cho đầy trang sức vàng ròng vào một cái giỏ liễu rồi tự mình
mang đến tặng cho Vinh Tuệ Khanh.

Vinh Tuệ Khanh líu lưỡi vội vàng từ chối nói: “Không cần khách sáo

đâu ạ, chỉ là việc nhỏ thôi mà.”

ô Lão Tam vẫn đặt cái sọt đó xuống rồi bỏ đi, đầu không quay lại nói:

“Nếu cháu thích thì giữ mà chơi. Còn không thích thì sau này mang nó đi
đổi thành ngân lượng để dùng cùng được.” Vinh Tuệ Khanh nhanh chóng
quét mắt nhìn vào những món đồ trang sức vàng ròng được đựng trong cái
giỏ liễu. Chưa bàn đến chế tác tinh xảo thì hình thức cũng lòe loẹt, nó hình
như không phải là đồ của cùng một thời đại.

Đại nương mập thấy Vinh Tuệ Khanh nhìn món đồ trang sức bằng

vàng ấy ngây ngẩn thì cười đẩy đẩy cô nói: “Bảo cháu nhận thì cháu cứ
nhận đi. ở chỗ Ô Lão Tam những thứ khác thì không có nhưng những thứ
vàng lấp lánh này thì ông ấy có rất nhiều, trong nhà toàn là vàng thôi!” Nói
rồi, đại nương mập ngồi xổm xuống thò đầu nhìn vào cái giỏ liễu, cẩn thận
kiểm tra hồi lâu mới tấm tắc khen ngợi nói: “Lần này ô Lão Tam đúng ta
dốc cả vốn lẫn lãi ra rồi. Mấy thứ trang sức tinh xảo này đều là từ trong
cung của triều đại trước làm ra đấy, chứ không phải là những thứ thường
thấy hàng ngày đâu.”

Vinh Tuệ Khanh lại càng bất an, chắp tay sau lưng lùi lại nói: “Vậy thì

cháu lại càng không thể nhận được...” Gương mặt nhỏ nhắn của cô căng
thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.