BỔ THIÊN KÝ - Trang 311

Không nên có ý muốn hại người, phải luôn biết đề phòng với mọi chuyện.
Cháu nhớ chưa?”

Vinh Tuệ Khanh gật gật đầu, được đại nương mập ôm một cách an ủi.

“Được rồi, ta mở Thiên Nhãn cho cháu. Sau khi mở Thiên Nhãn thì

cháu có thể nhìn ra chúng ta là ai.” Đại nương mập nói xong liền khép ngón
trỏ và ngón giữa của tay phải lại rồi điểm một cái vào huyệt ấn đường giữa
trán của Vinh Tuệ Khanh.

Vinh Tuệ Khanh liền vội vàng nhắm mắt lại.

Một luồng khí tươi mát từ chỗ ngón tay của đại nương mập chen vào

giữa huyệt ấn đường của Vinh Tuệ Khanh.

Đôi mắt của Vinh Tuệ Khanh bỗng nhiên thấy mỏi, trước mắt tối sầm

lại, cảm thấy ánh mặt trời sáng chói vừa rồi đều ảm đạm nhạt dần đi. Trong
mảng tối đen đó, một tia sáng màu trắng bạc chậm rãi dâng lên giữa biển ý
thức hỗn độn của Vinh Tuệ Khanh. Đầu tiên chỉ là một điểm sáng nhỏ hệt
như ánh sáng của con đom đóm, sau đó dần dần khuếch đại ra.

Còn chưa mở mắt, Vinh Tuệ Khanh đã cảm thấy trước mắt đột nhiên

sáng lên.

Đại nương mập than thở một tiếng, nhỏ giọng nói: “Cháu đúng là

người có tuệ căn. Ta chẳng qua chỉ dùng một chút linh khí mà cháu không
những mở Thiên Nhãn, đến thất khiếu” lục thức cũng đều thông. Tư chất
của cháu đã xuất chúng như vậy thì sau này nhất định phải học theo một sự
phụ giỏi, không thể để một người tầm thường dạy sai cháu được.”

Chỉ lĩnh ngộ được chân lý nhà Phật, chỉ sự thông minh.

2 Gồm hai tai, hai mắt, hai mũi và miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.