BỔ THIÊN KÝ - Trang 321

người lại giống con hổ. Những người thường mặc trang phục được làm từ
da của con vật này, thì có thể đông con đồng cháu.

Bộ đồ này có chút giống như củ khoai lang phỏng tay, Vinh Tuệ

Khanh nhận cũng không được mà không nhận cũng không xong. Sắc mặt
cô hết đỏ lại trắng.

Tiểu Lục ca đi cùng với lão Lục tưởng rằng Vinh Tuệ Khanh không

thích kiểu dáng của bộ trang phục này nên vội vàng nói: “Ta cho ngươi
thêm một miếng da nữa, người cầm lấy rồi viền lên thêm quần áo mà ngươi
thích, hiệu quả đều như nhau.” Vừa nói, vừa chạy luôn ra ngoài.

Một lúc sau, tiểu Lục ca đỏ bừng mặt chạy lại, cầm thêm một miếng

da lộc thục còn nóng hổi nói với Vinh Tuệ Khanh: “Cầm lấy đi.”

Vinh Tuệ Khanh sững người một lúc mới từ chối nói: “Một bộ này là

đủ rồi, ta lấy nhiều như vậy cũng đâu để làm gì?”

Tiểu Lục ca thấy Vinh Tuệ Khanh không muốn thì gấp gáp tới độ mồ

hôi đầy đầu, vội vội vàng vàng nói: “Ngươi cầm lấy đi... Nếu ngươi không
thích thì đem bán cho mấy vị phu nhân tiểu thư của nhà quan quyền quý
bên ngoài. Tất cả bọn họ đều rất muốn có được cái này đó!”

Mão Tam Lang đứng bên cạnh, lạnh mặt theo dõi, lông mày nhíu chặt

thành một hàng.

Trong thành Vĩnh Chương, người của ba đại môn phái phong tỏa khắp

thành. Bọn họ tìm kiếm gần một tháng trời, gần như lật tung cả tòa thành
này lên một lượt vẫn không tìm thấy tung tích của Vinh Tuệ Khanh đâu, lúc
này đang thẹn quá hóa giận. Đại Ngưu và Bách Hủy luôn chờ bắt được
Vinh Tuệ Khanh. Như vậy thì họ mới có thể gia nhập vào làm đệ tử nội
môn của ba môn phái lớn. Hai người họ đợi cũng đến mức sốt ruột. “Đại
Ngưu, chúng ta không thể cứ tiếp tục ngồi đợi thế này được. Huynh ra đây
với muội, muội có một chủ ý, sẽ nói với vị đại nhân đó.” Bách Hủy nhớ tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.