BỔ THIÊN KÝ - Trang 339

Vinh Tuệ Khanh mím môi.

Mão Tam Lang đã nói trúng nỗi đau của cô. Cô thật sự muốn học lấy

bản lĩnh, chưa nói đến chuyện cô bị người ta đuổi giết, cô còn có người mẹ
đang nằm trong tay tên đại ác nhân kia đang chờ cô đến cứu. Bất luận thế
nào cô cũng không thể trốn cả đời ở phố Hồ Lô trong thành này được.

“Huynh có thể dạy ta không?” Vinh Tuệ Khanh ngẩng đầu lên, nhìn

vào đôi mắt của Mão Tam Lang.

Dù nói là sư phụ chỉ dạy những thứ cơ bản, còn việc tu hành nằm ở

mỗi người. Nhưng có người dạy những thứ cơ bản hay không, hoặc được
những người như thế nào dạy dỗ, đều có sự khác biệt rất lớn.

Để không thua kém trên con đường tu hành của mình, các vị tu sĩ đều

sẽ cố gắng theo học sư phụ giỏi nhất, bái sư phụ lợi hại nhất. Hy vọng
khiến con đường tu hành của mình sau này sẽ gặt hái được nhiều thành
công lớn.

“Ngươi không để ý thân phận của chúng ta à?” Trong mắt của Mão

Tam Lang có ý cười. Thường ngày cậu ta hay mặt mày cau có, giờ lại có
phần cởi mở và tự tại của tuổi thiếu niên.

Vinh Tuệ Khanh nghẹn lại, từ sau khi được đại nương mập mở Thiên

Nhãn thì cô vẫn thử làm theo cách mà đại nương mập nói, dùng Thiên
Nhãn để nhìn tướng chúng sinh trong phố Hồ Lô.

Lúc đó cô mới tin chắc bọn họ đều là yêu tu, không phải là người.

Nhưng cô ở cùng bọn họ còn thấy thoải mái hơn so với ở cùng với

một số người của Nhân giới kia.

“Tại sao ta lại chê chứ? Mọi người đâu có làm hại ta, cũng không lợi

dụng ta mà ngược lại còn mạo hiểm bảo vệ cho ta. Ta không phải là người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.