BỔ THIÊN KÝ - Trang 411

Trong lòng Đại Ngưu lại dễ chịu hơn đôi chút, cười khen ngợi Bách

Hủy, nói: “May mà có muội.” Nói xong hắn lại cau mày, lắc đầu nói: “Thật
không ngờ tới muội ấy lại là loại tiểu nhân nham hiểm như vậy, uổng phí ta
ngày trước vẫn luôn dành tình cảm cho một mình muội ấy, ai biết được
muội ấy lại có thể quỷ quệt đi cướp đồ của người khác như thế. Loại nữ
nhân như này, có kết cục như thế cũng là báo ứng cho nàng ta…”

Bách Hủy kéo tay của Đại Ngưu lắc lắc, hờn dỗi nói: “Huynh biết thì

tốt rồi! Tất cả việc mà muội làm đều là vì huynh, huynh nhất định phải
nghe lời muội, đi Long Hổ Môn bái sư, huynh biết chưa?”

Bây giờ Bách Hủy nói gì Đại Ngưu cũng đều nghe hết, hắn không còn

bất kỳ hoài nghi gì với cô ta nữa, chỉ là không lưu ý hỏi: “Cái mật địa đó ở
đâu, muội còn nhớ không?”

Bách Hủy tươi cười nói: “Thứ ở trong mật địa đó, bị đại nhân Ngụy

Nam Tâm lấy đi mất rồi. Lúc đó muội chỉ là người Luyện Khí tầng một
bình thường, chỉ có thể trốn tới một chỗ xa.” Không hề nhắc gì đến là mình
có được công pháp mị thuật đỉnh cấp, còn có một chút linh thạch và vàng
bạc châu báu.

Đại Ngưu có hơi thất vọng, nhắm mắt lại nói: “Ta phải luyện công,

muội đi nghỉ trước đi.”

Bách Hủy cũng vội vàng muốn tu luyện công pháp mị công đỉnh cấp

của mình, ngoài ra cũng muốn suy xét, tại sao mị công của mình lúc linh
nghiệm lúc không với Đại Ngưu. Cô ta không nhiều lời thêm nữa, một
mình đi vào phòng bên, ngồi thiền luyện công.

Quán trọ Vinh Thăng có một tu sĩ Kim Đan ở, bây giờ lại có thêm một

tu sĩ Nguyên Anh đến. Xét về độ an toàn, thì đều đứng thứ nhất thứ nhì tại
cả cái nước Đại Sở này.

Bách Hủy và Đại Ngưu yên tâm ở lại đây, tạm thời không muốn rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.