BỔ THIÊN KÝ - Trang 472

Chưởng môn của Thái Hoa Sơn họ Long. Nàng nói như vậy, nghĩa là

ngồi ngang hàng cùng Long Chưởng môn.

Tư An mỉm cười, cũng không tiếp lời.

Quỹ Hoạ cầm roi da nhắm thẳng vào nữ tử mặc cung trang đứng trước

mặt nàng, khẽ nhếch khoé môi: “Ta thấy ngươi tuổi tác không nhỏ, cho
ngươi một cơ hội nói ra lời trăn trối sau cùng. Đồ Sơn Quỹ Hoạ ta đây cũng
luôn kính trọng người lớn tuổi, lát nữa ta sẽ nhường ngươi ba chiêu, để lão
thái bà sắp xuống mồ nhà ngươi còn có thể chậm rãi mà trút hơi thở sau
cùng, chết cũng không quá mất mặt...”

Nữ tử mặc cung trang đó chính là lão tổ Đoá gia.

Bà ta luôn tự xưng là nữ tu đệ nhất Đông Đại Lục. Không chỉ có tư

chất và tu vi đệ nhất, hơn nữa phong thái dung mạo cũng là đệ nhất.

Thế nhưng, đứng trước nữ tử khoác y phục đỏ này, không chỉ thuộc

Đồ Sơn Vương tộc, mà dung nhan lại còn xuất sắc, tu vi cao thâm. Dù so
với bà ta tuy vẫn chưa bằng, nhưng sức chiến đấu dũng mãnh, chính bà ta
cũng không chắc là đối thủ của nàng!

Hiện tại nghe thấy Quỹ Hoạ luôn miệng gọi mình là một “Lão thái

bà”. Lão tổ Đóa gia cực kỳ tức giận, nhưng lại không thể không kiềm chế
cơn thịnh nộ.

Từ trước tới nay, bà ta chưa bao giờ động thủ mà không chuẩn bị

trước, không thể chỉ dùng bạo lực mà phải dùng mưu trí. Sau cùng mà
không đạt được mục đích thì nhất quyết không bỏ qua. Hàng trăm nghìn
năm qua, bà ta chưa bao giờ bị thiệt. Phàm là người nào đã từng vũ nhục
hay hiếp đáp người của bà ta, hiện tại đều đã không còn trên cõi đời này.

“Tại hạ là lão tổ Đoá gia, đại trưởng lão Long Hổ Môn, hổ thẹn vì niên

kỷ đã cao, thật không dám nhận lời khen tặng của Vương nữ. Thế nhưng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.