BỔ THIÊN KÝ - Trang 54

được nhận ân đức to lớn của vị đại tu sĩ này. Nếu không thì hắn cũng chẳng
thể mới trăm tuổi thì đã Kết Anh rồi.

Nghĩ tới đây, Bách Hủy nhẹ giọng khuyên nhủ nói: “Đây đều là số

mệnh của họ chứ không liên quan gì đến người khác. Biết đâu kiếp sau họ
lại được đầu thai vào một gia đình tốt hơn nhiều so với vùng núi hẻo lánh ở
đây thì sao?”

Đại Ngưu dùng tay lau đi nước mắt, cứng rắn nói: “Ta... ta... nếu ta có

năng lực, ta nhất định sẽ báo thù!” Bách Hủy liên tục gật đầu nói: “Đó là lẽ
đương nhiên. Nào, chúng ta cùng lên núi trốn đi, tránh cho có ai phát hiện
ra trên núi có người lại chạy lên đây diệt khẩu thì không xong đâu.” Câu
nói này của Bách Hủy đã khiến Đại Ngưu sực nhớ ra. Hắn vỗ đầu một cái
nói: “Tuệ Khanh và mẹ của

muội ấy chắc cũng lên núi rồi, nhưng sao ta lại không tìm thấy họ

vậy?” “Tuệ Khanh?” Bách Hủy nghe cái tên này có vẻ giống với tên một cô
gái, trong lòng có chút không vui hỏi: “Tuệ Khanh là ai?”

Đại Ngưu lầm bầm nói: “Là cô nương Vinh gia dưới núi. Trong sân

nhà họ chính là nơi xảy ra sự việc đầu tiên. Ông nội và cha của muội ấy đều
chết cả rồi, muội ấy cùng mẹ bèn chạy lên núi trốn...” “Huynh chạy lên núi
là vì muốn tìm cô nương Vinh Tuệ Khanh và mẹ của cô nương ấy? Ồ,
không đúng, Vinh gia, mẹ của nàng ta tên là gì?” Bách Hủy gấp gáp hỏi.

Đại Ngưu nghiêng đầu nghĩ một lúc lâu rồi nói: “Không biết, hình như

mẹ muội ấy họ Quản thì phải. Một cái họ thật lạ.”

“Quản Phượng Nữ! Không sai, nhất định là Quản Phượng Nữ! Chính

vì đại tu sĩ kia đã tới chỗ này bắt Quản Phượng Nữ đi!” Bách Hủy tự nói
trong lòng. “Nhưng Quản Phượng Nữ rõ ràng là không có con gái mà! Sao
bà ta có thể có con gái được?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.