BỔ THIÊN KÝ - Trang 638

Về phần Khẳng Khẳng nói dáng vẻ La Thần trước đây như thế nào,

đột nhiên Vinh Tuệ Khanh phát hiện, trong trí nhớ của mình dường như
không có chút gì về bộ dạng trước kia của La Thần, không hề có dáng vẻ
mà Khẳng Khẳng nói.

Hình như cô trực tiếp chấp nhận dáng vẻ bây giờ của La Thần, hoặc

nói, từ trước đến nay cô chưa bao giờ để ý đến dáng vẻ của La Thần ra sao.
Lúc3cô nhìn y, hình như không nhìn bằng mắt.

La Thần nhìn thấy trên mặt Vinh Tuệ Khanh lộ ra dáng vẻ có phần

hoài nghi, không để ý đến, vươn tay sờ lên vết thương trên gò má cô, hỏi:
“Làm sao thế này?”

Vốn dĩ da Vinh Tuệ Khanh trắng nõn mịn màng, ngũ quan cũng có

chút khác so với trước đây. Nhưng trên mặt có thêm vết sẹo này, liền biến
cô trở về nguyên hình, thậm chí không bằng dáng vẻ thanh tú ngày xưa, chỉ
có thể dùng hai từ “dữ tợn”.

Vinh3Tuệ Khanh vừa ứng phó vấn đề của Khẳng Khẳng, vừa cười nói:

“Không cẩn thận, đánh nhau với người ta một trận. Không sao đâu ạ, rất
nhanh sẽ khỏi thôi.”

Sắc mặt cô gái bên cạnh có chút khó coi, nắm lấy cánh tay La Thần:

“Chúng ta đi qua bên kia đi, đừng làm phiền cô nương đây.”

La Thần nhíu mày: “Ta nói rồi, cô bé là thân thích của ta. Một cô nhóc

đơn độc bên ngoài, ta sao có thể bỏ mặc chứ.” Nói xong, y bảo với Vinh
Tuệ Khanh: “Đồ9đạc của nhóc đâu, thu dọn đi cùng bọn ta.” Nhớ đến một
chuyện, tiếp tục hỏi: “Mà nhóc định đi đâu thế? Không phải kêu nhóc ở
thành Vĩnh Chương đợi ta sao?”

Vinh Tuệ Khanh cười mỉa. Những chuyện đó dường như đã qua một

đời, thật ra chỉ mới trôi qua có mấy tháng mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.