BỔ THIÊN KÝ - Trang 676

Đạo Tĩnh đại sư nhớ đến những lời mà Lâm Phiêu Tuyết và Vi Thế

Nguyên nói với bọn họ, còn có dưỡng phụ mẫu của chúng đã bị ác nhân
giết cả nhà diệt khẩu. Trong lòng trào dâng cơn giận khó thể áp chế.

“A di đà Phật. Mỗi ăn mỗi uống đều do trời định. Chúng ta đến kịp

thời đem bọn chúng về bên cạnh chăm sóc cũng xem là hữu kinh vô hiểm.”
Đạo Tĩnh đại sư chắp hai tay, vái một vái về phía Tây. “Chuyện này đừng
để hai đứa nó biết. Thà để chúng nó hận chúng ta cả đời cũng không thể để
chúng biết được...”

Đạo Tĩnh đại sư không nói hết câu.

Hành Lư chân nhân lại hiểu rõ ông nói về điều gì, ánh mắt thê lương

nhìn ông.

Năm đó, bà chẳng qua là lô đỉnh được chuyển tới chuyển lui giữa nam

tu với nam tu. Cho đến khi gặp được ông, mới giúp bà có thể phản kháng,
mới có thể từ một tán tu không tên tuổi được thu nhận vào tông môn cấp
hai Thái Hoa Sơn, trở thành Hành Lư chân nhân nổi tiếng. Gặp được ông,
không biết là may mắn hay là bất hạnh của bà.

Tay Đạo Tĩnh đại sư lần phật châu ngừng lại một chốc, thở dài đổi chủ

đề: “Cô bé họ Vinh kia cũng không tồi, bà không muốn nhận nó vào Thái
Hoa Sơn sao?”

Hành Lư chân nhân nhíu mày: “Phiêu Tuyết là song linh căn, Vinh

Tuệ Khanh cũng là song linh căn. Nhận nó vào Thái Hoa Sơn, nếu như...
Chẳng phải sẽ phân tán bớt cơ duyên của Phiêu Tuyết sao?” Nói rồi lại
ngẩng đầu nhìn dung mạo uy nghiêm của Đạo Tĩnh đại sư, khẽ giọng cười:
“May sao ngươi là người xuất gia, không thể nhận nữ tu. Bằng không, ta
còn thật lo lắng...”

Đạo Tĩnh đại sư chấn động, trầm mặc một lúc lâu mới nói: “... Bà

không cần lo lắng, cả một đời này, bà cũng không cần lo lắng.” Nói rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.