BỔ THIÊN KÝ - Trang 762

Một lớp kết giới lại thêm một tầng trận pháp, dù có là tu sĩ Kim Đan

cũng phải phí sức một hồi nhỉ.

Vinh Tuệ Khanh thấp thỏm bất an nhìn sang phía bên kia viện.

Con yêu thú còn cao hơn cả tường viện đang bước từng bước lớn sang

đây. Chân của nó cực kì to, giữa các ngón chân còn có màng, tựa hồ là loài
sống cả trên cạn lẫn dưới nước. Tuy kích thước nó không nhỏ, thân trên lại
dài kì lạ, gấp đôi phần chân. Hai cánh tay còn dài hơn, có thể chống đất.
Toàn thân đen sẫm, lông đen trên người rất dài, đầu không to, nhưng trên
đầu chỉ có một con mắt. Không phải dạng một mắt bị mù, mà là trên cả
khuôn mặt chỉ có một con mắt thật to ngay chính giữa trán.

Độc nhãn cự nhân?

Trong đầu Vinh Tuệ Khanh đột nhiên xuất hiện cái tên này.

Nhưng con yêu thú này cũng không thể gọi là “người”. Nó xoay thân

ở trong viện, sau lưng lộ ra một cái đuôi vừa dài vừa to, lia ngang một
đường, quét sập một loạt động phủ gần đó.

Vinh Tuệ Khanh kinh hoảng. Cô biết động phủ ở đây được phá mở từ

núi đá, không biết cứng đến thế nào. Lúc đại sư tỷ giúp cô phá mở cửa sổ
còn dùng linh lực của kỳ Trúc Cơ, đồng thời phối hợp căn cơ kiếm tu của
sư tỷ mới có thể mở được một ô cửa sổ vuông vuông.

Thế mà con yêu thú này cơ hồ da dày thịt béo đến mức khó tưởng

tượng, nhấc chân giẫm xuống liền tạo ra một cái hố. Hai cánh tay quét
ngang thì nhà bay tường nát. Đuôi sau lưng vừa quất một cái, không xong,
chẳng khác gì hóa thân của đội phá dỡ chuyên nghiệp.

“Yêu… yêu thú lợi hại nhất sao lại chạy đến chỗ cô rồi? Đám tu sĩ

chạy ra lập đội đánh yêu thú đều mù mắt cả rồi à? Bọn họ cố ý phải không,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.