BỔ THIÊN KÝ - Trang 780

thế nhưng những đệ tử này thì sao? Không thể vì bọn họ đều là đệ tử cấp
thấp mà bỏ mặc bọn họ như vậy chứ? Long Hổ Môn chúng ta ở nước Đại
Sở mấy trăm năm, nếu không có những đệ tử tinh anh này làm sao có được
địa vị như hiện tại? Các vị hộ pháp, trưởng lão không phải muốn qua cầu
rút ván đấy chứ? Há chẳng phải đã phụ lòng mấy nghìn đệ tử Long Hổ
Môn ta?!”

Cái mũ Thịnh Dĩ Ninh chụp lần này quá lớn, nhất thời hộ pháp, trưởng

lão, chấp sự ngồi đó đều không nói nên lời.

Lại qua một lúc, ở dưới có người hừ một tiếng: “Môn chủ Long Hổ

Môn hiện tại đã mất, có phải chúng ta nên chọn ra một Môn chủ mới hay
không?” Rõ ràng là bất mãn với Trương Lữ Y đang ngồi trên vị trí Môn
chủ.

Vị trí Môn chủ Long Hổ Môn không phải truyền thừa. Muốn ngồi lên

vị trí đó phải dựa vào bản lĩnh, dù cha ngươi có là Môn chủ cũng không
hẳn vị trí Môn chủ chắc chắn đã là của ngươi.

Song, thế hệ Trương Môn chủ cũng đã có ba đời ngồi trên vị trí Môn

chủ, so với truyền thừa cũng không khác gì lắm.

Trương Lữ Y chưa từng nghĩ mình không thể làm Môn chủ, nhất thời

quên đi bi thương, nhìn về phía người vừa cất lời, trầm giọng nói: “Ngươi
muốn tuyển thế nào? Lẽ nào để người trong môn lại tàn sát lẫn nhau thêm
lần nữa?!”

Vốn là chờ khi Trương Môn chủ Kết Anh thành công, ông sẽ lui

xuống, học theo lão tổ Đóa gia làm một thái thượng trưởng lão cao không
thể với, đồng thời, có thể nâng đỡ con gái mình làm Môn chủ. Có tu sĩ
Nguyên Anh chống lưng, địa vị Môn chủ của Trương Lữ Y mới có thể ngồi
yên ổn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.