BỔ THIÊN KÝ - Trang 801

Tương. Một luồng linh lực to lớn từ đan điền lượn vòng lên, phá vỡ hai
mạch nhâm đốc. Trong chớp mắt vận chuyển qua lại Tiểu Chu Thiên và
Đại Chu Thiên.

Luyện Khí tầng năm đột phá thuận lợi!

Vinh Tuệ Khanh mượn uy lực tăng cấp đó nhảy lên, giãy giụa thoát

khỏi từ dưới sự uy áp của Mạnh Lâm Chân. Cô nhẹ nhón mũi chân bay về
phía sau, bỏ lại một câu: “Nhân yêu chết tiệt, chúng ta cùng chờ xem!” Sau
đó cô dùng hết toàn bộ linh lực thoát khỏi hồ Tịch Nhan.

Dám mắng ta! Gan không nhỏ đâu!

Mạnh Lâm Chân đột nhiên biến sắc, nhìn thân ảnh đã đi xa của Vinh

Tuệ Khanh. Y như có chút ý tứ gì đó xoa xoa cằm, nói: “Đi hỏi xem con
nhóc đó là ai.” Y tiện miệng phân phó một tiếng cho tên tùy tùng của mình,
rồi quay người đi từng bước lớn đến đình Úy Nhiên.

Đợi lúc y đi đến đình Úy Nhiên, thì thần sắc đã khôi phục lại như

thường rồi. Một đám nữ đệ tử của Long Hổ Môn đều trang điểm tỉ mỉ xinh
đẹp ra nghênh đón, cùng uống rượu cùng cười đùa. Quả là cảnh tượng vui
vẻ tươi đẹp.

Tên tùy tùng của Mạnh Lâm Chân ra hiệu tay với y rồi đi xuống tìm

người hỏi thăm.

Dung mạo của Vinh Tuệ Khanh khá dễ nhận ra. Dù không tuyệt sắc,

nhưng vết sẹo trên gương mặt trắng nõn, thì khá ít thấy trong đám nữ tu sĩ.
Lại thêm tuổi cô còn nhỏ, có lẽ là đệ tử sơ cấp.

Vinh Tuệ Khanh quay về động phủ của La Thần, mới nhớ ra là mình

còn quên Khẳng Khẳng với cái sọt có ít đồ câu cá ở lại bên hồ Tịch Nhan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.