BỔ THIÊN KÝ - Trang 902

Hạ nhân của Mạnh gia lại nói: “Nhị phu nhân của chúng tôi bị bệnh,

thiếu gia và các vị tiểu thư đều đã đi chăm bệnh rồi ạ.”

Vinh Tuệ Khanh đứng bên cạnh cười lạnh: “Nhị phu nhân? Ở đâu ra

một nhị phu nhân0thế? Ta nghe nói Mạnh Bá tước là con trai độc nhất cơ
mà?”

Hạ nhân Mạnh gia có chút lúng túng, vội nói: “Là nhị di nương ạ.”

“Một người thiếp thất cũng dám xưng phu nhân, quy củ phủ Bá tước

các người giúp ta mở mang kiến thức rồi đấy!” Vinh phu nhân bực tức nói.
Bà hận không thể giải trừ hôn ước đã định. Bà không nỡ đem cô con gái mà
mình nâng niu trong lòng bàn tay gả đến nơi muốn để vợ lẽ làm mẹ chồng
này.

Thế nhưng Mạnh Lâm Chân lại ngẩng đầu lên bi thương nhìn Vinh

phu nhân, rồi cuống quýt dập đầu nói: “Xin phu nhân cho con một con
đường sống”.

Vĩnh phu5nhân lại mềm lòng.

Vinh Tuệ Khanh cắn chặt răng. Lúc cùng Vinh phu nhân ngồi vào bàn,

cô lén quay qua hỏi Mạnh Lâm Chân: “Tóm lại mẹ của ngươi đã chết như
thế nào?” Cô và Mạnh đại phu nhân rất thân thiết nên biết rõ tình trạng sức
khỏe của bà rất tốt, ngày thường cũng chú trọng dưỡng sinh, thường xuyên
để thái y xem mạch bình an.

Mạnh Lâm Chân rũ mắt xuống, nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Thân

thể mẹ ta trước giờ vẫn luôn khỏe mạnh. Từ sau khi người phụ nữ kia quay
về, thể trạng ngày càng xấu đi.”

Vinh Tuệ Khanh nhất thời kinh ngạc, thấp giọng nói: “Ý ngươi là, cái

chết của mẹ4ngươi có điểm kỳ lạ? “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.