BỔ THIÊN KÝ - Trang 913

Y dừng lại một chút, buông bộ ngực của Vinh Tuệ Khanh, chuyển

sang nơi trái tim của cô. Bàn tay y nhấn mạnh vào nơi đó, cảm nhận trái
tim cô đang đập rộn ràng. Y nói nhỏ: “Ta càng muốn, nơi này của nàng có
ta. Chỉ có ta.” Nói xong, y hôn lên môi Vinh Tuệ Khanh.

Theo bản năng, Vinh Tuệ Khanh lập tức nghiêng đầu, tránh đi nụ hôn

của Mạnh Lâm Chân.

Môi Mạnh Lâm Chân rơi trên gò má cô.

Lồng ngực Vinh Tuệ Khanh bắt đầu có thứ gì đó đau nhức như kim

châm, nhịp tim đập càng lúc càng kịch liệt.

Trong lúc hoảng hốt, dường như Vinh Tuệ Khanh nhìn thấy một người

đàn ông cao lớn đang ngồi ngay ngắn bên trong một cấm chế, lông mày
nhíu chặt, hơi thở toàn thân căng phồng lên, dường như đang ở trong giai
đoạn quan trọng vượt qua cửa ải.

Vốn dĩ trên đỉnh đầu người đàn ông kia là trời xanh vạn dặm, vậy mà

trong nháy mắt đã tối sầm lại. Sấm sét vang dội, vô số đụn vân kiếp nhoáng
tia chớp kéo đến từ bốn phương tám hướng, vô số sấm sét bổ lên cơ thể
người đàn ông ấy.

Sấm sét rơi xuống đỉnh đầu người đàn ông, cũng giống như rơi xuống

cơ thể Vinh Tuệ Khanh. Đối với cỗ chấn động, sự tấn công và cảm giác đau
đớn cực lớn kia, cô cũng cảm nhận được tất cả.

Vinh Tuệ Khanh che ngực hét to lên một tiếng. Cô bay lên, một chân

đạp Mạnh Lâm Chân xuống giường.

Vốn dĩ Mạnh Lâm Chân là người yếu ớt, hôm nay lại hưng phấn quá

mức dẫn tới mệt nhọc quá độ, không hề đề phòng chuyện bị đối phương
đạp xuống giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.