BỔ THIÊN KÝ - Trang 980

“Mau đưa Nhục Chi vào trong túi càn khôn. Có người đang đến đây.”

La Thần thu tay phải bị nước mắt Nhục Chi làm bỏng vào trong tay áo,
xoay người dặn dò Vinh Tuệ Khanh.

Người tí hon lại càng khóc lớn hơn: “Nhục Nhục không còn mẹ nữa.

Mẹ bị người ta ăn mất rồi...”

Vinh Tuệ Khanh cảm động4cho câu chuyện thương tâm này, không do

dự đưa người tí hon và ngựa tí hon vào trong túi càn khôn, thấp giọng nói:
“Đợi một lát ta sẽ đưa ngươi về nhà.”

Tiếng bước chân gấp rút càng lúc càng đến gần, ấy mà lại là bóng

dáng Đại Ngưu vòng qua nơi khúc quanh đường núi.

Vinh Tuệ Khanh nhớ đến tay phải của La Thần bị bỏng, vội tìm kiếm

trong số đan dược mình đã luyện trước kia. Cô đi đến bên La Thần, không
nói gì mà kéo tay y ra, vén ống tay áo lên, nhai nhuyễn đan dược rồi đắp
lên miệng vết thương của y.

Đại Ngưu đi qua chứng kiến cả một cảnh này, mắt lóe lên một ý nghĩ

phức tạp.

“Ngươi đến đây làm gì? Viên Thông đâu?” La Thần buông tay áo

xuống, che đi vết thương vừa được9đắp thuốc.

Đại Ngưu luống cuống đứng như trời trồng, gãi gãi đầu: “Viên Thông

đại sư là người của Hoàng Vận Tự, vốn đã không cùng đường với bọn ta.
Lại nói, ông ta chạy nhanh như thế, bọn ta theo không kịp.”

“Bọn ta?” La Thần hỏi ngược.

Bóng dáng Bách Hủy xuất hiện bên cạnh Đại Ngưu.

Ngay sau đó, La Xảo Tư cũng theo qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.