địch ra khỏi Mơ-txen-xcơ và trên toàn bộ tuyến hạ lưu sông Ô-lê-sni-a đã
được quyết định trước.
Rạng ngày 20 tháng Bảy, chúng tôi đã báo cáo tình hình trên lên Đại bản
doanh. Trong Bộ tổng tham mưu chúng tôi rất ngại rằng tập đoàn quân xe
tăng không giữ được khả năng hành động có tổ chức, vì cơ động gặp nhiều
phức tạp, và sức chống cự của địch vẫn chưa suy yếu. Tuy nhiên, sau khi
cân nhắc kỹ những ý kiến “nên” và “không nên”, chúng tôi đã tin chắc vào
nghệ thuật và kinh nghiệm của P. X. Rư-ban-cô và M. M. Pô-pôp. Hồi 2 giờ
sáng, đã ký và cho gửi điện khẩn cấp tới đại diện Đại bản doanh, nguyên
soái pháo binh N. N. Vô-rô-nốp và tư lệnh phương diện quân Bri-an-xcơ,
thượng tướng M. M. Pô-pồp. Tôi xin trích dẫn nội dung bức diện ấy:
“Đại bản doanh Bộ tổng tư lệnh tối cao ra lệnh:
1. Nhiệm vụ trước mắt của phương diện quân Bri-an-xcơ là tiêu diệt cánh
quân Mơ-txen-xcơ của địch và đưa tập đoàn quân 3 tiến tới tuyến sông Ô-ca.
Muốn thế, tập đoàn quân xe tăng 3 của Rư-ban-cô từ sáng ngày 20 tháng
Bảy phải đột kích trên hướng Prô-ta-xô-vô Ô-lơ-ra-đa và đến hết ngày 20
tháng Bảy phải cắt được con đường cái và con đường sắt Mơ-txen-xcơ – Ô-
ri-ôn, trong ngày 21 tháng Bảy phát triển tiến công từ phía Nam vào Mơ-
txen-xcơ cùng với tập đoàn quân 3 của Goóc-ba-tốp hoàn thành việc tiêu
diệt cánh quân Mơ-txen-xcơ của địch và giải phóng thành phố Mơ-txen-xcơ.
2. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ trên, điều tập đoàn quân xe tăng 3 của
Rư-ban-cô sang phía Nam nhằm cắt con đường sắt Mô-khô-vôi-e – Ô-ri-ôn
và phối hợp hành động với tập đoàn quân 63 của Côn-pác-tsi, khi tập đoàn
quân này tiến ra tuyến sông Ô-ca.
3. Tiếp sau, tập đoàn quân xe tăng 3 của Rư-ban-cô có nhiệm vụ cắt con
đường sắt Ô-ri-ôn – Cuốc-xcơ ở một khu vực do tư lệnh phương diện quân
quyết định và, nếu có điều kiện thuận lợi, phải đánh chiếm thành phố Ô-ri-
ôn.
Nếu việc đánh chiếm thành phố Ô-ri-ôn không phù hợp với tình huống thì
tập đoàn quân xe tăng 3 của Rư-ban-cô phải tiếp tục tiến sang phía Tây trên
hướng Crô-mư”.