BỐ Y THẦN TƯỚNG HỆ LIỆT - Trang 118

Chương một - Mở đầu

Mây kéo đến dày đặc trên bầu trời, từng đụn mây cuồn cuộn kéo đến

tầng tầng lớp lớp che phủ cả khoảng trời rộng lớn. Lúc này chỉ mới qua tiết
Xuân phân không lâu, khí trời vẫn còn khá lạnh. Trời đã gần tối, sắc trời u
ám lại thêm khí tượng u ám nặng nề nhưng thủy chung như muốn mưa vẫn
không mưa, như muốn đổ tuyết mà không đổ tuyết.

Lạnh như vậy thì biết đi đâu mà trú đây chứ? Một thầy toán số đeo bao

bố sau lưng, tay cầm cây trúc treo mảnh vải trắng, đứng giữa hoang địa mưa
tuyết mênh mông trù trừ do dự.

Lúc này, y thấy trong ánh trời chiều chuyển màu xám mênh mông có

một đốm lửa màu vàng ấm áp. Dù cho đốm lửa ở rất xa, đã vậy còn rất yếu
ớt, nhưng y trong lòng cũng thấy được một điểm ấm áp: À, dù sao cũng là
kẻ lữ hành xuôi ngược...

Y nhắm theo hướng đốm lửa mà đi tới, đến một tòa phá miếu rách nát

cổ xưa, ánh lửa càng mang thêm hơi ấm nồng đậm. Đột nhiên y đứng phắt
lại, cảm giác thấy một làn sát khí không thể diễn tả được ẩn tàng trong đó.
Y nhìn sắc trời, không khí đã có nhiều sợi tơ mưa rơi trên cổ. Y đưa tay ra,
nhìn vào lòng bàn tay của mình, thần tình có vẻ trầm tư.

"Cần đến cuối cùng cũng không thoát được." Y nghĩ, giả sử có người ở

nơi hoang địa này đốt lửa dẫn dụ y tiến vào trong tòa phá miếu thì cũng là
mệnh vận định sẵn. Lúc này, cơn mưa giông hung hãn ập tới chụp lấy y.

Y lớn bước tiến vào phá miếu.
Trong phá miếu có mấy người hoặc nằm hoặc ngồi. Y vừa mới bước tới

bậc thang trước miếu, cái chuông đồng treo trên thanh trúc treo chiêu bài
coi bói nhẹ nhàng rung lên mấy tiếng, một người trung niên khí vũ hiên
ngang đứng dậy hô: "Hà, có người đồng hương đến, cùng tới sưởi ấm đi..."
Vừa bước lên y nhìn thấy người tới có mang thanh trúc treo vải coi bói thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.