BỐ Y THẦN TƯỚNG HỆ LIỆT - Trang 168

Mã Lương thuận miệng nói:"Đó là ám khí!" Phùng Kinh cười trào
phúng:"Cái này thật kỳ khôi! Chưa từng nghe qua chuyện ám khí phá được
khí công." Hai người cãi nhau mắng nhau liên tục không ngừng. Lý Bố Y
cười cười đi ra khỏi miếu.

Hạng Tiếu Ảnh vái chào nói:"Lần nguy nan này đa tạ tiền bối ra tay

giúp đỡ..." Lý Bố Y lắc đầu than.

"Không thể cứu con của hai vị trong lòng ta rất hổ thẹn... Ta không phải

là tiền bối gì, chỉ là một tên thầy tướng thôi. Hạng huynh làm nhiều việc
thiện ngày sau không cần phải lo tuyệt tự." Hạng Tiếu Ảnh gật đầu
đáp:"Dạ."

Lý Bố Y thấy Trạm Nhược Phi thất hồn lạc phách đứng nhìn Như Tiểu

Ý đang khóc thì biết bản thân y tuy có thể cứu nạn độ nguy nhưng không
thể tiêu giải được mối tình cảm này, than nhỏ một tiếng rồi thấp giọng nói
với Trạm Nhược Phi:"Tích hoa tu kiểm điểm, ái nguyệt bất sơ đầu. (Tạm
dịch: Yêu hoa nên thận trọng, nhớ trăng chớ chải đầu). Ngươi nếu như thực
sự yêu nàng thì nên làm cho gia đình nàng phu thê hạnh phúc."

Trạm Nhược Phi hoảng hốt nhìn lại thì Lý Bố Y đã cầm gậy trúc bước

đi, Tần Thái chạy lại bên cạnh Lý Bố Y, nước mắt lưng tròng run rẩy
nói:"Thiếu... Thiếu chủ nhân, lão phu tìm thiếu chủ đến khổ."

Lý Bố Y gật đầu vỗ lên vai lão rồi hai người cùng bước đi. Lúc này trời

đất còn tối đen, mây đen tầng tầng lớp lớp kéo đến, xem thời tiết thì chắc lát
nữa thôi sẽ đổ mưa, chỉ còn đống lửa tàn dư trong ngôi miếu cháy lép bép
nhỏ dần, Lý Bố Y và Tần Thái đều biết con đường phía trước còn rất lạnh
lẽo và tăm tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.