BỞI SÀI GÒN NHIỀU NẮNG - Trang 151

chàng trai cao ít nhất 1m8. Em như bị thôi miên và đưa sách cho
chàng. Em xin thề, nếu chàng bảo chàng muốn mượn môi em để
thử một kiểu hôn mới, chắc chắn em sẽ tận hiến ngay lập tức.
Chàng muốn hôn em một triệu lần hay một tỷ lần cũng được.
Tàu chạy trên những hàng cây xanh mướt, ánh nắng chiếu qua ô
cửa kính khiến khuôn mặt chàng trở nên huyền thoại. Em có cảm
giác như chàng là một thiên thần vậy. Và em đang được bay theo
chàng trên những tán cây xanh mướt của Hà Nội lúc chạm cửa mùa
hạ vậy. Giả sử em có thể chìa những ngón tay thuôn dài và trắng
muốt của em ra để chàng nắm chặt lấy, chàng sẽ kéo em bước ra
hành lang. Hai đứa sẽ đứng như Jack và Rose trên mũi tàu Titanic,
chàng sẽ phà hơi thở thật ấm áp vào gáy em. Từ đằng sau, một
vòng tay siết nhẹ. Ngay lúc đó, em hẳn sẽ hát ca khúc My Heart
Will Go On
bằng tất cả trái tim em. Chàng sẽ hôn em chứ? Em
thích được chàng hôn em một nụ hôn kiểu Pháp. Thật sâu và thật
ướ

t át. Như thể hút cạn hơi thở của nhau vậy. Lúc này đây, em dám

chắc rằng em sẽ giống như em gái năm nhất kia, sẵn sàng từ bỏ
giấc mơ Ferrari California vì chàng.

- Cuốn sách đẹp thật đấy! Em có thể tặng lại anh không? Anh

sẵn sàng mời em đi uống nước trong mười năm và có thể lâu hơn
thế tùy em muốn!

Chàng đang nói cái quái quỷ gì vậy? Đổi mười cuốn sách để lấy

một buổi đi uống nước với chàng em cũng đổi, huống chi… Có lẽ
thái độ sững sờ của em khiến chàng trở nên lúng túng. Chàng vội
vã thanh minh:

- Anh xin lỗi! Thực ra là… là… vì em xinh quá! Anh muốn làm

quen với em thôi! Anh không có ý gì cả. Chỉ là muốn được kết bạn
với em thôi. Thật đấy! Cuốn sách chỉ là cái cớ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.