BỞI SÀI GÒN NHIỀU NẮNG - Trang 90

E

Hơi bị yêu anh...

m thề, em sẽ chẳng bao giờ dám nói điều gì cho cái Nam Chi
biết nữa. Em thề, em thề thật đấy! Nó làm em ê ẩm mặt
mày, nó làm em hơi bị ngượng khi nó nói toáng lên với anh là

em thích anh. Mà đâu phải chỉ có mình anh ở đó kia chứ? Nguyên cả
một “xiên người” cỡ xấp xỉ một tá. Hơi bị đông, mà toàn những kẻ
đang khô héo thời sự, chực chờ một thông tin âm ấm đủ để nhâm
nhi giết thời gian trong giờ nghỉ giữa buổi. Ngay từ hôm đầu bước
chân vào lớp, em đã đặt anh vào tầm ngắm. Đầu tiên chỉ là ngấm
ngầm ngắm anh từ đằng sau, len lén nhìn anh từ một góc khuất.
Rồi mạnh dạn hơn, em cố tình đi qua anh để hứng chút giọng nói,
tiếng cười của anh làm vốn. Cho đến hôm kia, sau hai tháng học
chung, em đã dùng chiếc điện thoại của mình, chụp trộm anh. Em
add ảnh của anh vào số máy bàn nhà em, để thỉnh thoảng, nhớ anh,
em lấy máy bàn gọi vào di động. Khuôn mặt anh sẽ hiện lên, như thể
anh đang gọi cho em vậy. Em giữ bí mật đó được hơn hai tháng thì bị
lộ. Hôm đó, em đang ngồi buôn chuyện với cái Nam Chi, mẹ gọi,
tất nhiên, bằng máy cố định ở nhà. Và khuôn mặt anh hiện lên.
Em rất vô tư, bảo: “Mày ngó xem, ai gọi tao vậy, Nam Chi?” Và trời

, nó rú lên: “Mặt thì rõ là mặt của đồng chí Tri lớp mình nhưng tên

thì… mày đặt đồng chí ấy là gì thế này?” Em nhào ra, vồ lấy
chiếc điện thoại. Chắc mặt em và con tôm luộc lúc đó chẳng khác
nhau là mấy. Em vẫn để tên cho số máy nhà là “My home”. Nam
Chi chưa bao giờ là đứa hiền lành và biết điều cả. Nó tra em.
Thiếu đường là nó dùng nhục hình để bắt em phải khai nhận. Tại
sao Tri lại được gọi là “My home”? Tại sao mẹ em lại dùng máy của
Tri để gọi điện cho em? Nó đe dọa sẽ không từ một thủ đoạn nào để
bắt em phải khai nhận. Và nếu đúng là em và anh đã yêu nhau lén
lút trong suốt bốn tháng qua, mỗi ngày trong thời gian đó, nó sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.