BỞI SÀI GÒN NHIỀU NẮNG - Trang 93

là anh đang thực hiện lời tuyên bố của anh: trả tiền cà phê cho
đến chừng nào em hết thích anh. Vâng! Em đang thích anh đấy!”

Thua keo này ta bày keo khác, em đổi chiến thuật, kể cho anh

nghe về gia đình nhỏ mà em mong muốn trong tương lai, nơi có
người đàn ông giống anh như tạc. Vậy mà anh lại kể cho em nghe
mơ ước mà anh và cô ấy trong một buổi chiều bên nhau cùng tưởng
tượng. Em cay sè mắt. Em lại nỗ lực tấn công bằng đủ mọi cách
khác. Chỉ là không trực tiếp nói: “Em yêu anh.” Nhưng mọi nỗ lực
ấy đều chỉ loay hoay và rơi vào bế tắc. Anh vẫn rất chân thành,
ân cần và chu đáo với em, nhưng chỉ như một người anh trai. Đêm
nào anh cũng nhắn tin chúc em ngủ ngon, sáng nào em cũng nhận
được lời chào buổi sáng. Nhưng tất cả chỉ như một người anh trai.
Em bắt đầu mệt mỏi với những cuộc tấn công thất bại. Nhưng
em không ngừng được khát khao muốn trở thành người yêu của anh.
Nam Chi không biết. Nó tưởng rằng em và anh say nắng nhau. Nó
tế nhị, luôn rút lui khi anh ở bên em. Điều đó càng khiến em cô
đơn. Em thực sự cảm thấy cô đơn. Lòng em đặc quánh. Em không
biết mình phải làm gì đây nữa. Thế rồi, trong lúc bồng bột nhất,
em quyết định xóa hết tin nhắn của anh, xóa số điện thoại và
quyết định tránh mặt anh. Em chạy trốn.

Nam Chi phát hiện ra điều bất thường ở em. Và em òa khóc khi

kể những ẩn ức trong lòng suốt những ngày qua. Nó gào lên: “Sao
mày không nói thẳng với anh ấy? Tại sao không nói thẳng?” Người
ngoài cuộc thì bao giờ chẳng khuyên là nên thẳng thắn. Nhưng khi
mà đã biết câu trả lời rồi thì có nói ra cũng vô ích thôi.

Nam Chi luôn là Nam Chi. Nó lên tận nhà anh và làm ầm ĩ. Em

sẽ không ra gặp anh đâu, nếu không phải vì chuyện này. Em buộc
phải gặp anh.

- Nam Chi hiểu sai tình cảm của anh em mình phải không em?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.