BỞI VÌ THẤU HIỂU CHO NÊN TỪ BI - Trang 115

Quả thật, anh sắp phải đi. Sau khi kết hôn chưa đầy vài tháng, anh phải

đi đến nơi chân trời. Ngày 10 tháng 11 năm 1944, Uông Tinh Vệ bệnh chết.
Hồ Lan Thành nhận lời mời của người Nhật Bản là Ikeda, cùng với bọn
Thẩm Khải Vô, Quan Vĩnh Cát đến Hán Khẩu tiếp nhận Đại Sở báo.
Chuyến đi lần này, không phải đơn thuần vì tin tức văn nghệ, mà là mong
chờ thế lực quân Nhật sẽ có hỗ trợ lớn. Con người luôn song hành với thời
đại như Hồ Lan Thành sao có thể cam chịu cảnh thế lực cô lẻ đây?

Những ngày đàn ông bỏ cày, đàn bà bỏ cửi ấy sẽ đi đâu? Những ân tình

ngô đồng thơm vạn dặm đường, lời chung liên miên chẳng dứt ấy sẽ đi đâu?
Xét đến cùng, bạn không thể sống một cuộc đời năm tháng tĩnh lặng, an ổn
nguyên sơ, vậy thì trái tim khao khát bay cao ấy chưa từng mất hẳn. Anh
sắp đi, cô sẽ không giữ lại, đến một câu yếu đuối mềm mỏng cũng chẳng
nói ra.

Dọn dẹp hành trang, cầm chắc chiếc vé tàu trong tay. Mặc lên người

chiếc sườn xám mà cô yêu thích nhất, cùng anh đi qua buổi hoàng hôn,
sương gió mông lung giăng mắc ngập trái tim. Anh đi từ đây, không hẹn
gặp lại. Cô viết, thời gian dễ dàng làm thay đổi một người. Cô sẽ không đòi
hỏi anh hứa hẹn thề thốt, bởi vì bất cứ lời hứa nào cũng đều là lời hứa trong
nháy mắt. Nhưng cách dòng Ngân Hà xa vời, trái tim của cô, cuối cùng vẫn
sợ hãi không được an giấc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.