BỞI VÌ THẤU HIỂU CHO NÊN TỪ BI - Trang 53

con đường nhỏ giao nhau chằng chịt và gác chuông cổ kính. Trong mái
trường ấy, cô đã viết nên những áng văn vừa tươi mới lại vừa non nớt đó, cô
đã quên đi rất nhiều điều không vui ở nhà. Đó cũng là nơi đã tác thành cho
giấc mộng văn chương khiến cô kiêu hãnh một đời.

Trước lúc ra đi, Trương Ái Linh đã tự tay vẽ truyện tranh tặng cho lễ tốt

nghiệp của các bạn nữ trên tập san của nhà trường. Mỗi người đều được cô
tặng cho những vai diễn khác nhau. Trông rất sinh động có thần, thú vị và
đa dạng. Cô tự vẽ mình thành một bà thầy bói tay cầm một quả cầu thủy
tinh, chỉ là không biết, cô có thể bói cho vận mệnh của ai.

Bao năm trôi qua, chúng ta còn có thể nhìn thấy bức ảnh cũ của nữ sinh

trường St’s Maria. Những nữ sinh tóc cắt ngắn, mặc sườn xám nhạt màu,
thuần khiết biết bao, thánh thiện biết bao. Dầu cho đó chỉ là bức ảnh đen
trắng, hơn nữa còn nhòe nhoẹt không rõ. Nhưng dòng sông thiếu niên ấy
trong trẻo đến mức có thể nhìn xuyên đáy. Ký ức của những ngày xưa trầm
tĩnh, an nhiên dưới đáy nước sâu. Nhìn mãi nhìn mãi, khiến người ta phải
xúc động mà rơi lệ. Đó là vì chúng ta đều đã từng xinh đẹp, chỉ là không
còn trẻ trung nữa mà thôi.

Tạm biệt, mái trường thuần khiết như sương sớm. Tạm biệt, tháng ngày

làm bạn với tuổi thanh xuân. Phải tin rằng, ở bên bờ của năm tháng, sẽ có
một con thuyền vượt sông, chở chúng ta đến một phương xa nào đó. Đóng
cánh cửa quá khứ lại, trong ngõ nhỏ mà tháng năm vẫn còn lưu luyến,
dường như luôn có một giọng nói đang hỏi: Có hay chăng một loại thanh
xuân, mang tên trở lại?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.