Thất bại nặng nề, Hồ Lan Thành cần thời gian để chữa lành vết thương,
anh về lại căn nhà ở Nam Kinh để an dưỡng. Thế nhưng, chính là lần an
dưỡng này, Hồ Lan Thành đã bắt gặp cái tên Trương Ái Linh. Về sau,
Trương Ái Linh đã rơi vào lưới tình do người đàn ông này dệt, bị trói buộc
trong suốt bao năm. Thực ra trước đó, khi Hồ Lan Thành bị bắt giam,
Trương Ái Linh đã từng cùng Tô Thanh đi đến nhà Chu Phật Hải để cầu xin
cho anh. Tô Thanh khi đó, rất hâm mộ Hồ Lan Thành. Có lẽ Trương Ái
Linh cũng nghe nói về Hồ Lan Thành, và cũng biết sơ sơ về tài danh của
anh, nếu không, một người lạnh lùng như cô, sao có thể cùng Tô Thanh đi
làm một việc như vậy.
Đó là một buổi chiều có ánh nắng mùa đông nhàn nhạt, có gió nhẹ,
nhưng không lạnh. Hồ Lan Thành nhàn nhã, hững hờ lật đọc tập nguyệt san
Thiên địa do một người là Phùng Hòa Nghi gửi tới. Đọc lời nói đầu của tập
san trước, hóa ra Phùng Hòa Nghi chính là Tô Thanh, văn phong của cô gái
này phóng khoáng lanh lợi, khiến anh cực kỳ thích thú. Đọc đến Phong tỏa
của tác giả Trương Ái Linh, chỉ vỏn vẹn mấy chương nhỏ, nhưng Hồ Lan
Thành cảm thấy áng văn này thật phi phàm. Đọc thật kỹ hết cả bài, anh phải
đập bàn mà khen hay tuyệt. Rồi lại đọc lại lượt nữa, vẫn thấy hứng thú bất
tận.
Kể từ lúc đó, Hồ Lan Thành không thể bỏ qua người có tên là Trương Ái
Linh. Trước đây, Hồ Lan Thành chỉ một lòng nghĩ đến sự nghiệp chính trị,
mà không hề quan tâm đến những chuyện lặt vặt văn đàn. Cho nên, anh
không hề hay biết gì đến tài nữ đã sớm làm mưa làm gió ở Bến Thượng Hải
này. Nếu không phải lần ngẫu nhiên này, có lẽ, họ cứ thế mà đi lướt qua
nhau. Nhưng có người từng nói rằng, những người mà duyên định ba kiếp,
cho dù có trốn tránh thế nào, vòng vèo ra sao, thì rốt cùng vẫn sẽ ở bên
nhau.
Hồ Lan Thành bắt đầu sưu tầm tạp chí, lưu ý tất cả tác phẩm liên quan
đến Trương Ái Linh. Chỉ cần là của cô viết, đều hay cả. Thậm chí anh còn