BỞI VÌ YÊU - Trang 44

Connor hít một hơi thuốc cuối cùng rồi ném mẩu thuốc lá xuống nền

tuyết. Vào đêm Giáng sinh này, anh có cảm giác mình đang mang trên vai
mọi nỗi mệt mỏi chán chường của thế gian. Anh đang làm cái quái gì ở đây
vậy, vào lúc ba giờ sáng, đông cứng mình lại trong giá lạnh thay vì ở nhà?
Anh không thể tiếp tục theo đuổi kiểu sống này được nữa. Anh không thể
cứu vớt tất cả mọi người. Trang phục của Mẹ Teresa dường như quá nặng
để có thể khoác lên người. Có lẽ đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút, quên
đi các bệnh nhân, rời xa Manhattan để đến một nơi nào đó và bắt đầu một
cuộc sống mới.

Hồi sinh.

Trong vài giây, ý tưởng bất chợt đến này lang thang trong tâm trí anh như

một liều thuốc mang lại sự khoan khoái, cho đến khi anh cảm thấy ánh mắt
của Evie đang nhìn mình, từ phía bên kia cửa kính. Anh ngẩng đầu lên, và
lần đầu tiên, ánh mắt họ thật sự giao nhau. Lúc bấy giờ Connor hiểu ra như
một lẽ hiển nhiên rằng cô gái này khiến anh nghĩ đến ai.

Đến chính bản thân anh.

Tuy không hề quen biết cô gái, nhưng anh cảm thấy họ cùng chia sẻ một

nỗi đau. Cô mang nỗi đau của mình như một ngọn cờ giương cao trong khi
anh ngụy trang nỗi đau của mình đằng sau vai trò của một bác sĩ. Nhưng
suy cho cùng, họ đều thuộc về một nhóm.

Connor quyết định vào lại không gian ấm cúng của coffee-shop. Tiếng

đàn ghi ta của Clapton đã nhường chỗ cho tiếng ghi ta của Bob Dylan.
Shelter from the Storm. Che chở khỏi giông tố. Một trong những bài hát
yêu thích của anh, do Dylan viết năm 1975, sau khi chia tay người vợ Sara.
Một bằng chứng về những tác dụng tích cực của nỗi buồn lên khả năng sáng
tạo của người nghệ sĩ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.