Evie ngừng đọc, mất tập trung bởi tiếng la hét đang nổi lên ở gần khu vực
cửa tự động.
Bị một đại đội thợ săn ảnh bao vây, lóa mắt vì ánh đèn flash, Alyson
Harrison vừa mới bước vào nhà ga sân bay. Yếu ớt như một cành cây non,
gương mặt được cặp kính râm khổng lồ che đi một nửa, Alyson vất vả chịu
đựng đám chó săn hiện đang bao quanh cô và vây dồn cô bằng hàng loạt
câu hỏi.
FLASH - FLASH - FLASH Alyson! Phía bên này, Alyson! FLASH
FLASH Cô đã phải chịu đựng nhiều, đúng không Alyson? FLASH Mối
quan hệ của với BỐ MÌNH như thế nào? Hình như cô hối hận? Và MA
TÚY, cô đã ngừng sử dụng rồi phải không? Alyson! FLASH - FLASH được
thừa kế MỘT TỶ ĐÔ LA có ý nghĩa như thế nào với cô? Alyson! Có anh
chàng nào trong cuộc sống hiện tại của cô không? FLASH - FLASH Cô sẽ
quay trở lại bệnh viện chứ? Và ma túy, Alyson? Cô không trả lời, CÔ
THỰC SỰ NGỪNG SỬ DỤNG RỒI CHỨ? FLASH
Bao nhiêu câu hỏi đổ ập xuống Alyson như bấy nhiêu nhục nhã.
Thuở ban đầu, khi các phương tiện truyền thông bắt đầu chú ý đến mình,
Alyson cảm thấy rất vui thích. Sau đó, cô nghĩ mình đã nắm quyền kiểm
soát và sử dụng báo chí phục vụ lợi ích của mình. Rồi cô ngày càng nổi
tiếng hơn và chiếc bẫy càng ngày càng khép chặt. Đến hôm nay, không
ngày nào không có một tay săn ảnh hay một gã nào đó có trang bị điện thoại
di động mưu toan lấy đi chút riêng tư của cô.
FLASH - FLASH
Alyson đưa một tay lên che mặt để tự vệ. Lúc ấy những kỷ niệm trỗi dậy
từ quá khứ với vận tốc của một chiếc boomerang.
FLASH...