BỐN MÙA YÊU - Trang 109

René lại nhay nhay như muốn nhai và nuốt cặp môi nàng. Cử chỉ của chàng
ngấu nghiến, thô bạo, nhưng lại làm Stephanie nhẹ nhỏm hẳn người, bởi
bao nỗi băn khoăn, lo lắng, uất ức hành hạ nàng suốt mấy ngày nay đã tan
biến. Chỉ còn cảm giác hạnh phúc diệu kỳ đến mức giá như René có làm
nàng ngạt thở và chết ngay lúc này nàng cũng không tiếc nuối gì. Nàng sẵn
sàng chết trong vòng tay ghì chặt của chàng, trong niềm hạnh phúc đang
xâm nhập toàn bộ cơ thể nàng.

Đột nhiên những dự định trong cuộc gặp gỡ hôm nay hiện ra trong óc
Stephanie. Nàng cố gỡ ra khỏi vòng tay chàng. Không. Nàng phải nói!
Không phải những lời hờn tủi, mà là những điều dự tính cho tương lai.
"René! René! Chưa bao giờ em là vị hôn thê của Armand! Đấy là một ..."

René ôm chặt nàng hơn.

- Vậy mà anh đã tưởng ... anh đã hoảng sợ quá ...

- Mẹ anh ... mẹ anh nghĩ thế nào về em?

Bỗng Stephanie cảm giác có một sự chuyển động nào đó rất tinh tế, khó
nhận thấy lướt qua cơ thể René, như thể chàng rất sợ đụng đến chuyện đó.
Stephanie chợt ân hận đã hỏi như vậy.

Nhưng nàng không cho phép mình yếu đuối. Không, mình không thể không
hỏi, vì điều đó quyết định số phận mình. Ít nhất cũng để mình biết mà có
cách đối phó.

René im lặng.

"Vậy là mẹ chàng ghét mình, Stephanie thầm nghĩ. Chàng biết nhưng
không dám nói ra, thậm chí không dám nghĩ đến. Nhưng thôi được. Chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.