BỐN MÙA YÊU - Trang 142

Vả lại nếu ở địa vị nàng, còn trẻ hơn, chắc hẳn bà cũng lên tàu đi theo
chồng.

Ông Faverolle không thể ngăn cản cháu, đành chỉ trách Armand và nói toạc
ra với Stephanie là nàng bướng bỉnh và ngu ngốc như một con lừa cái.
Stephanie ngồi nghe một cách thụ động và chỉ nói:

- Armand là chống cháu. Cháu yêu anh ấy. Cháu muốn chia sẻ với chồng
mọi thứ, sung sướng cũng như gian truân khổ ải.

- Cháu có tính ngang ngạnh đến khó chịu.

Chợt nàng nghĩ đến René. Nếu René muốn, nàng đã thành đứa con gái hư
hỏng, bỏ nhà trốn theo trai, đã bị cậu nàng từ bỏ và mọi người khinh bỉ.
René! Nàng không nhắc đến chàng nữa và mỗi lần định đến thăm. Amélie
nàng đều báo trước để không gặp René ở đó.

Amélie khi biết chuyện nàng sắp lên đường theo Armand, đã thì thầm:

- Mình không sao hiểu nổi bạn.

Còn Achille thì vẫn nụ cười cay độc quái đản mọi khi, nói bằng giọng
thủng thẳng như thể anh đang tiếp tục dòng suy nghĩ.

- Tôi thì không ngạc nhiên chút nào hết. Cô là loại phụ nữ tình khí thất
thường đến mức không ai có thể đoán trước cô sẽ làm gì. Nhưng thiếu cô,
kinh thành Paris sẽ không còn là Paris trọn vẹn nữa.

*

Stephanie tham dự hối hả vào cuộc sống kinh thành Paris mà nàng sắp

chia tay trong vòng một năm tới. Nàng có bốn người làm: một chị giúp việc
vặt vãnh, một hầu phòng, một chị đầu bếp, chồng chị ta vừa làm giám mã
vừa làm đánh xe, chăm sóc hai con ngựa Psyché và Pelops, quà tặng của vợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.