BỐN MÙA YÊU - Trang 178

bị mọi người khinh rẻ.

Niềm kiêu hãnh của Stephanie bị tổn thương nặng và nàng thề rằng phải
tiếp tục hành hạ René, phải vẫn tỏ ra không cần đến chàng, cho tới khi nào
chàng phải quỳ xuống van lạy ta ban cho chút tình ái. Nhưng đồng thời từ
trong cơ thể nàng, đôi môi, cặp vú, cái bụng, cặp đùi nàng lại bừng bừng
nỗi thèm khát được hai bàn tay chàng ve vuốt.

Cuối cùng cảm xúc sau đã thắng và buộc Stephanie phải tự thú nhận: nàng
khao khát tấm thân chàng, khao khát được làm nô lệ cho chàng.

Nàng cay đắng nghĩ:

"Ngày trước ta tự lập, ta khôn ngoan. Khi còn sống với cha mẹ ở lâu đài, ta
bao giờ cũng tự chủ. Vào tu viện, yêu René, bao giờ ta cũng tự chủ, kiêu
hãnh, khôn ngoan. Vậy mà giờ đây ta yếu đuối, điên rồ, tự ti biết chừng
nào!".

Nàng đã từng chờ René van nài. Nàng đinh ninh là sẽ đẩy được René đến
mức đó. Ai ngờ già néo đứt dây. Bây giờ thì chính nàng phải tìm chàng và
van vỉ chàng. Bởi nếu không, René sẽ lấy cô Lomanais kia và không bao
giờ đoái hoài đến nàng nữa.

Armand đã không còn. Ta không thể sống một mình. Ta phải lấy chồng. Ta
mong lấy René, nhưng tình hình này có nguy cơ ả kia sẽ chiếm được chàng.
René sẽ không bao giờ trở thành chồng ta nữa.

Stephanie đẩy đà suy nghĩ thêm:

"Chỉ còn một cách là ta tim một người đàn ông khác để quên René đi. Chỉ
có cách ấy ta mới hết đau khổ. Ta có sắc đẹp, ta hiểu biết. Tìm người đàn
ông làm chồng không khó chút nào hết. Thậm chí có thể tìm được người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.