BỐN MÙA YÊU - Trang 177

Anh ta không muốn mình và René yêu nhau! Đúng thế! Nhưng tại sao? Tai
sao anh ta lại ngăn trở? Vì lý do đạo đức chăng? Không phải, chồng mình
đã mất. Mình là goá phụ. Mình có quyền yêu, có quyền bắt nhân tình.
Không sai đạo đức chút nào hết! Stephanie triền miên suy nghĩ.

Nàng quyết định, đã thế, nàng phải tìm cách tự mình đến gặp René.

Hôm sau, Stephanie đến cổng cung điện Tuileries, nói với cảnh vệ bên
ngoài là cần gặp trung úy Guinchamp.

Viên cảnh vệ nhìn nàng với vẻ giễu cợt đến mức tuy y giữ vẻ mặt lạnh
lùng, nàng vẫn đọc được ý nghĩ diễn ra trong óc y: "Hừm! Lại một ả nữa!".

Trước mắt y, Stephanie chỉ là một trong số rất nhiều ả lẳng lơ, mê chàng
trung úy điển trai Guinchamp và tìm đủ mọi cách để mồi chài, kiếm chút
tình ái nơi chàng. Viên lính cảnh vệ kia, chi bằng một cái nhìn, đã sỉ nhục
nàng. Chắc hẳn y đã từng đếm bao nhiêu những cô gái dễ dãi mò đến đây.
Và chắc Guinchamp đã dặn trước cho nên y nói:

- Hiện giờ trung úy đi vắng. Nếu cần bà cho tôi biết họ tên để lát nữa trung
úy về tôi báo cáo.

- Không cần!

Bước ra đường, tim Stephanie quặn lại và nàng căm thù tên cảnh vệ đã dám
nhìn nàng một cách hỗn xược như vậy. Nàng căm thù cả René là nguyên
nhân gây nên tình trạng nhục nhã của nàng hôm nay. Nàng tính toán hàng
trăm cách để trả thù chàng cho hả giận. Đúng là bất công! Có những đàn
ông được mọi người hâm mộ và khích lệ, muốn bao nhiêu đàn bà cũng có,
tha hồ tận hưởng mà vẫn được coi là hào hoa, là có duyên, là đáng kính
trọng. Trong khi đó có bao phụ nữ tội nghiệp, còn trẻ đã goá bụa, sống cảnh
cô đơn, và hễ hơi tỏ ý cần đến một người đàn ông nào là lập tức bị lên án,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.