BỐN MÙA YÊU - Trang 175

Tâm trạng Stephanie thật mâu thuẫn. Một mặt nàng rất khao khát được
René bộc lộ tình yêu và lôi cuốn nàng vào mối tình cuồng nhiệt. Nhưng
mặt khác Stephanie lại muốn giữ thế chủ động. Nàng muốn thấy René đau
khổ, và càng thấy vẻ mặt chàng rầu rĩ, bẽ bàng bao nhiêu nàng càng thích
thú bấy nhiêu. Stephanie muốn đẩy nỗi khao khát của chàng lên đến đỉnh
điểm, khiến chàng không chịu nổi, nàng mới cho chàng được phép bộc lộ
tình yêu với nàng.

Nhiều lần, thấy René sắp nói ra, nàng lập tức giữ vẻ mặt thản nhiên, kiêu
kỳ để chặn lại. Những lúc đó, thấy René đau khổ, lòng kiêu hãnh của
Stephanie được thoả mãn và nàng vô cùng thích thú. Những lúc cùng ngồi
trò chuyện trong xe của nàng, chỉ có hai người, Stephanie đem chuyện hai
đứa con của nàng ra nói, vừa tạo chướng ngại vật, chặn không cho René đề
cập đến quan hệ giữa chàng và nàng, đồng thời kích thích, khơi sâu thêm
nỗi đau khổ cho chàng.

Hôm đó, lúc sắp chia tay, Stephanie nói:

- Tôi rất sung sướng được trò chuyện thân tình với anh, René. Bây giờ
chúng ta là bạn, đúng không nhỉ?

Thấy mặt René cau lại, Stephanie rất thích chí. Hôm ấy, trước khi ra khỏi
xe, chàng không hôn bàn tay nàng nhưng chỉ nhìn nàng rất lâu.

- Stephanie! Tôi yêu cô ... yêu cô vô cùng ... và tôi chỉ mong quên được cô
... Nhưng không sao quên được ... Tôi vẫn yêu cô y hệt ngày xưa ...

Chàng nói rất khẽ, rồi quay ra, rời khỏi xe, nói bằng giọng bình thường.

- Cảm ơn bà, thưa bà Dytteville!

Rồi chàng đi thẳng, đầu không ngoái lại. Stephanie ngồi lại một mình. hối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.