BỐN MÙA YÊU - Trang 193

Stephanie đành ở lại. Nhưng ăn xong, nàng xin phép về ngay cùng với
René.

- René! Em phát điên lên mất! - nàng nói và bấu chặt lấy chàng - Công trái
cũng tức là ngày mai nổ ra chiến tranh. Bao giờ anh đi? Anh biết nhưng
anh không chịu nói với em.

- Anh chưa biết! Em bình tĩnh đi nào, em yêu của anh.

- Ôi, em không làm gì được cho anh. Em không làm gì được hết ... Em sẽ
mất anh ... em rất không muốn ...

- Anh là người lính, Stephanie - chàng dịu dàng nói - Chiến trường mới là
nơi để người lính chứng tỏ mình. Chiến trường mới là nơi đem vinh quang
đến cho người lính lúc trở về. Vinh quang mà anh có thể tặng em sau này.

Ôi, mình cần gì đến vinh quang, nếu như phải xa chàng ngần ấy thời gian?
Stephanie cố dùng hết nghi lực để khỏi oà khóc, khỏi van vỉ René ở lại ...

Càng gần đến ngày René ra trận, Stephanie càng đau đớn khổ sở. Những
lúc một mình, nàng hoang mang nghĩ đến khi xa René, thời gian sẽ trở nên
khủng khiếp thế nào.

- Anh không đi lâu đâu, chẳng mấy lúc anh sẽ trở về, Stephanie!

- Em muốn tin như thế, tình yêu của em. Nhưng em không tin nhiều như
anh! Cha chồng em và cậu em bảo thực tế sẽ rất cay nghiệt. Cuộc chiến
chưa biết ra sao, và chắc chắn sẽ kéo dài.

- Đấy là suy nghĩ của những người thất bại. Em đừng tin họ, Stephanie. Bố
chồng và cậu em là người già, họ nhìn cái gì cũng đen tối. Ta cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.