BỐN MÙA YÊU - Trang 339

quanh nàng, các khách khứa đều say khướt. Họ la hét, cười hô hố, khóc
rưng rức và nhiều người say quá, gục xuống bàn li bì, hoặc vắt đầu lên lưng
ghế, mắt đờ đẫn.

Họ say nhưng họ cũng đang chờ sự kết thúc, một sự kết thúc đầy lý thú. Và
họ đang chờ một mệnh lệnh của chủ soái. Nhưng mà mệnh lệnh gì? Nàng
tự hỏi.

- Thưa ngài Đại Công tước - nàng lúng túng nói, như thể nàng nghẹn không
thở nổi.

- Thưa ngài Đại Công tước - Boris nói - Phu nhân Dytteville thấy trong
người khó chịu và xin ngài cho phép phu nhân về phòng nghỉ.

- Phòng của nàng ư? Phòng nào? ... - viên đại tá dường như cố gắng định
thần để hiểu được những gì đang diễn ra xung quanh.

Trong khi đó Stephanie lại hốt hoảng: "Về phòng? Phòng nào? Lại còn sắp
xảy ra chuyện gì nữa chăng? Hay người ta lại định nhốt mình lại?"

- Thưa ngài Đại Công tước, xin phép ngài cho tôi đưa phu nhân đi nghỉ.

- Ờ, phải rồi, Boris thân tín của ta! ... Ông thu xếp để nàng nghỉ ngơi cho lại
sức ... ta rất không thích nhìn thấy phụ nữ ốm yếu ... ngày mai ... con chim
bồ câu của ta ... mai ta cũng sẽ lại tổ chức bữa tiệc như hôm nay và khi đó
công nương sẽ không bị quá mệt như thế này ... công nương hiểu ý ta chứ?
Công nương sẽ khỏe mạnh.

Viên đại tá đưa tay về phía cổ Stephanie, nơi có sợi dây chuyền kim cương,
nhưng nàng không hiểu. Nàng bèn đưa tay lên cho y hôn. Viên đại tá loạng
choạng, nâng cốc rượu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.